Chương 200

Chương 2010

Diệp Quân cười: “Bác trai nói quá lời rồi, cháu tới Yến Kinh lần đầu, lạ nước lạ cái, may nhờ có cô Lăng và nhà Hiên Viên giúp đỡ nhiều lần, theo lý mà nói cháu nên tới chào hỏi sớm hơn, nhưng vì một số việc vụn vặt nên hôm nay mới có thời gian, nói ra thì là cháu thất lễ”.

Người phụ nữ thấy Diệp Quân nho nhã lễ phép, trong mắt hiện lên ý cười.

Trong mắt người đàn ông trung niên hiện lên vẻ tán thưởng, vẻ mặt không còn nghiêm túc như trước: “Cậu Diệp, tôi nghe Lăng Nhi nói cậu là kiếm tu à?”

Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.

Người đàn ông trung niên liếc nhìn Hiên Viên Lăng, thấy ông ta nhìn tới, không biết vì sao Hiên Viên Lăng lại thấy hơi căng thẳng.

Thấy thế, người đàn ông trung niên thở dài trong lòng, con bé ngốc nghếch này, đến bố mình mà cũng nói dối.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Cậu Diệp, nếu cậu là kiếm tu thì chắc rất giỏi về kiếm nhỉ. Vừa khéo nhà Hiên Viên chúng tôi rất thích sưu tầm kiếm nổi tiếng, để Lăng Nhi đưa cậu đi xem nhé, nếu thích thì cậu có thể lấy một thanh mà phòng thân”.

Nói xong ông ta nhìn Hiên Viên Lăng: “Đưa cậu Diệp đến Kiếm Các xem đi”.

Hiên Viên Lăng gật đầu ngay: “Vâng”.

Nói xong cô ấy kéo Diệp Quân đi ra ngoài.

Mà điều khiến Diệp Quân hơi khó hiểu là Hiên Viên Lăng đang nắm tay hắn!

Nhìn hai người rời đi, người đàn ông trung niên trong sảnh khẽ thở dài: “Con bé này đến bố mẹ ruột mà cũng lừa”.

Người phụ nữ cười bảo: “Tuy hai đứa không phải người yêu, nhưng nhìn ra được con bé không ghét cậu Diệp này, không đúng, nên nói là còn hơi thích nữa kìa”.

Nghĩ đến lúc cuối Hiên Viên Lăng như để chứng minh, cô ấy còn chủ động nắm tay Diệp Quân, bà lại thấy hơi buồn cười.

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Thanh niên này khí chất bất phàm, không phải người bình thường, nếu hai đứa thật sự thành đôi, để cậu ấy thử Kiếm Tổ cũng không phải không thể, nhưng nếu hai đứa không thành đôi, cho dù chúng ta đồng ý thì các trưởng lão trong tộc cũng không đồng ý để cho cậu ấy thử Kiếm Tổ”.

Người phụ nữ gật đầu: “Đúng thế”.

Người đàn ông trung niên nhìn ra ngoài sảnh với vẻ mặt phức tạp: “Đều do con cháu của chúng ta vô dụng mới khiến Kiếm Tổ đến giờ vẫn bị phủ bụi…”

Sau khi ra khỏi đại sảnh, Hiên Viên Lăng vội buông tay Diệp Quân ra, hai tai đỏ bừng.

Diệp Quân do dự rồi hỏi: “Cô Lăng làm sao vậy?”

Hiên Viên Lăng đáp: “Không có gì, chúng ta vào Kiếm Các đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Hắn cũng muốn xem thử kiếm nhà Hiên Viên sưu tầm!

Hiên Viên Lăng đưa Diệp Quân đến Kiếm Các, vừa vào Kiếm Các, Diệp Quân đã thấy vô số thanh kiếm, có thanh treo trên tường, có thanh để trên giá, cả Kiếm Các phải có ít nhất chục nghìn thanh kiếm!

Mà khoảnh khắc Diệp Quân đặt chân vào Kiếm Các, toàn bộ kiếm trong Kiếm Các đều chợt rung nhẹ.

Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Hiên Viên Lăng đột nhiên thay đổi.

Diệp Quân dùng tay phải ấn nhẹ xuống.

Lập tức, tất cả kiếm đều yên tĩnh trở lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play