Chương 1832

Khi Diệp Quân mặc bộ quần áo bình thường vào, mắt Tiểu Cố lập tức sáng lên. Diệp Quân mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng tinh, trông rất gọn gàng, bên dưới mặc một chiếc quần dài màu đen, cũng rất đơn giản, chân đi đôi giày vải.

Nho nhã!

Đây là cảm giác Diệp Quân mang lại cho Tiểu Cố vào lúc này.

Diệp Quân rất đẹp trai, thân hình thẳng tắp như thương như kiếm, cho người ta cảm giác rất lão luyện.

Rất đẹp trai!

Rất có tinh thần!

Quan trọng nhất là không huênh hoang, không bộp chộp, mà nhẹ nhàng nhã nhặn.

Nhìn thấy Diệp Quân, Tô Tử cũng hơi ngạc nhiên, công bằng mà nói, chàng trai trước mặt thật sự rất đẹp trai, nếu đóng phim cổ trang nhất định sẽ rất nổi tiếng.

Đáng tiếc là não có vấn đề.

Tô Tử khẽ lắc đầu, thầm tiếc nuối.

Ánh mắt Tiểu Cố cũng nán lại trên người Diệp Quân.

Tô Tử đứng dậy đi tới trước mặt Tiểu Cố, sau đó lấy ra một tấm thẻ cho Tiểu Cố, Tiểu Cố mỉm cười, nhận tấm thẻ rồi quay người rời đi.

Sau khi thanh toán, Tô Tử đưa Diệp Quân ra khỏi cửa hàng quần áo, sau đó đi đến nhà hàng bên cạnh.

Sau khi ngồi xuống, Tô Tử gọi vài món rồi chơi điện thoại.

Diệp Quân nói: “Tô Tử cô nương!”

Tô Tử nhìn Diệp Quân, Diệp Quân hỏi: “Vừa rồi tốn hết bao nhiêu tiền?”

Tô Tử bình tĩnh nói: “Cũng không tốn bao nhiêu cả”.

Diệp Quân hỏi: “Tôi phải làm việc bao lâu mới trả hết cho cô?”

Tô Tử nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân cười trừ.

Hắn không ngốc, hắn biết ba bộ quần áo này chắc chắn rất đắt.

Tô Tử nhìn Diệp Quân, rồi nói: “Uyển Du đã nói với tôi về anh, nhưng tôi thấy đầu óc anh không có vấn đề gì”.

Diệp Quân không nói gì.

Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Có phải anh thích Uyển Du không?”

Diệp Quân sững sờ.

Tô Tử bình tĩnh nói: “Ở học viện Kiềm Nam có rất nhiều người theo đuổi Uyển Du, có phải anh cũng đang theo đuổi Uyển Du không?”

Nói xong, cô ấy nhìn chằm chằm vào Diệp Quân.

Cô ấy là một cô gái mạnh mẽ trong giới kinh doanh, có khí thế riêng, nhưng khí thế này của cô ấy ở trước mặt Diệp Quân lại chẳng là gì cả.

Diệp Quân mỉm cười: “Tô Tử cô nương, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi”.

Tô Tử nheo mắt: “Hiểu lầm? Nghĩa là anh không theo đuổi Uyển Du hả?”

Diệp Quân hỏi ngược lại: “Tô Tử cô nương, cho dù tôi đang theo đuổi Uyển Du thì đã sao?”

Tô Tử sững sờ, cô ấy không ngờ Diệp Quân lại hỏi ngược như vậy.

Tô Tử nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cũng nhìn cô ấy, bốn mắt đối nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play