Chương 1809

Tộc trưởng tộc Thiên Long đứng đó nhìn theo rồi lắc đầu cười, đi vào.

Diệp Quân tìm đến chỗ Nam Lăng Nhất Nhất. Khi biết Diệp Quân muốn tới hệ Ngân Hà, Nam Lăng Nhất Nhất chỉ chớp chớp mắt, không nói một lời.

Diệp Quân hỏi: “Thái độ này là sao đấy?

Nam Lăng Nhất Nhất cười nói: “Đệ cũng đâu phải đi luôn không về”.

Diệp Quân cười cười, đột nhiên lại kéo tay Nam Lăng Nhất Nhất, nói: “Chờ ta về nhé”.

Nam Lăng Nhất Nhất thoáng đỏ mặt: “Được”.

Diệp Quân nhẹ nhàng ôm Nam Lăng Nhất Nhất rồi hôn nhẹ một cái, sau đó lại hóa thành một luồng kiếm quang, lao vụt đi.

Nam Lăng Nhất Nhất nhìn theo, cười nhẹ rồi nói: “Tiểu sư đệ, chúng ta sẽ gặp lại sớm thôi”.

Nói đoạn, cô ấy quay đầu rời đi.

Giữa tinh không, Diệp Quân lẳng lặng đứng đợi.

Đột nhiên, một giọng nói từ xa truyền đến: “Này nhóc, bọn ta tới rồi đây”.

Diệp Quân lập tức đen mặt.

Giây lát sau, Nhị Nha và Tiểu Bạch xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Đi đến hệ Ngân Hà không mang theo hai người này sao được? Nếu dám tự đi một mình, không thông báo cho họ, Diệp Quân có thể dễ dàng tưởng tượng ra, ngày sau gặp lại, mình sẽ thảm cỡ nào.

Nhị Nha cùng Tiểu Bạch hết sức vui mừng và kích động, đặc biệt là Nhị Nha, cô bé cứ cười mãi không thôi.

Đi cùng Nhị Nha và Tiểu Bạch tới đây còn có Mộ Niệm Niệm.

Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Quân, cười nói: “Lần này tới hệ Ngân Hà không phải để chơi đùa đâu, có nhiệm vụ cho con đấy. Trừ việc đưa mấy cô gái về, còn một việc nữa, đó chính là tiếp nhận Ngân Hà Tông, Liêm Sương cô nương, bà cô của con ấy, than rằng mấy năm nay quá mệt mỏi. Tất nhiên, nếu có thể thì mời bà ấy qua chỗ chúng ta luôn, có mời được bà ấy hay không còn phải xem năng lực của con thế nào”.

Bà cô!

Diệp Quân cười cười: “Được, con sẽ gắng hết sức”.

Mộ Niệm Niệm gật đầu, sau đó nghiêm mặt nói: “Thêm chuyện này nữa, theo ta được biết, rất có thể Chân Thần cũng đang ở ngay tại hệ Ngân Hà, nếu con gặp phải nàng ta, nàng ta lại có thái độ thù địch với con thì chớ có cậy mạnh, phải biết gọi người lớn ngay, nhớ chưa?”

Chân Thần!

Diệp Quân gật đầu: “Hiểu ạ”.

Mộ Niệm Niệm trừng mắt với hắn một cái: “Đừng chỉ biết nói suông, phải nhớ lấy, biết không?”

Đối với Diệp Quân, bà ấy vẫn không thể yên tâm, tên nhóc này không giống cha hắn, cha hắn thì thủ đoạn gì cũng dám dùng, còn tên nhóc này, tuy rất khôn ngoan nhưng đôi khi cũng rất cứng đầu và chấp nhất.

Diệp Quân cười gượng: “Vâng!”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Phong tục bên hệ Ngân Hà không giống bên chúng ta, tới bên đó, con đi tìm bà cô Dương Liêm Sương của con trước, bảo bà ấy dẫn con đi thăm thú làm quen…”

Nói đoạn, bà ấy còn liếc qua Nhị Nha và Tiểu Bạch, cười cười không nói thêm.

Diệp Quân lập tức hiểu ý.

Ý của Mộ Niệm Niệm là bảo mình chớ có quậy phá cùng với bọn Nhị Nha và Tiểu Bạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play