Chương 1804

Không biết đã qua bao lâu, Từ Thụ đột ngột buông Diệp Quân ra, sắc mặt nàng ta ửng đỏ, ánh mắt sóng sánh tình tứ, đẹp không sao tả xiết.

Diệp Quân nhìn nàng ta mê mẩn, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tỉnh táo. Hắn đang định nói gì thì Từ Thụ đã cười bảo: “Vĩnh biệt!”

Nói xong, nàng ta quay người rời đi, thân thể trở nên mờ nhạt.

Diệp Quân vô thức hỏi: “Bát Uyển… đâu?”

Từ Thụ quay đầu liếc nhìn hắn, nước mắt lăn dài, cười nhẹ một tiếng: “Huynh thật ngốc”.

Nói đoạn, nàng ta đã biến mất.

Diệp Quân ngẩn người.

Chuyện gì vừa xảy ra?

Hắn có cảm giác mình vừa bị người ta đùa bỡn!

Lát sau, Diệp Quân lắc đầu, cũng quay người rời khỏi đó.

Vừa về đến vũ trụ Quan Huyên, Mộ Niệm Niệm đã xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Quân vội chào: “Dì Mộ”.

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Có việc này, Từ Nhu bảo ta đừng nói cho con, nhưng ta thấy cần thiết phải thông báo với con”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Có chuyện gì vậy?”

Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Quân: “Biết vì sao trước đó ta lại đồng ý với điều kiện của Từ Nhu không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không biết, nhưng con tin vào dì Mộ”.

Mộ Niệm Niệm cười nhẹ, nói: “Vị Từ Thụ cô nương kia có thai rồi”.

Có thai!

Nghe vậy, Diệp Quân chết sững tại chỗ như bị sét đánh trúng đầu, hai mắt trợn to, giọng run rẩy: “Dì Mộ…”

Mộ Niệm Niệm nhìn hắn: “Là của con”.

Diệp Quân lắc đầu nguầy nguậy, lẩm bẩm: “Điều đó… không thể nào…”

Mộ Niệm Niệm khẽ thở dài: “Đúng là của con đấy”.

Diệp Quân vẫn không sao tin nổi: “Nhưng…”

Mộ Niệm Niệm lại nói: “Với cả, nàng ta là Bát Uyển”.

Con ngươi Diệp Quân co rút lại: “Dì Mộ, dì nói thế là có ý gì?”

Mộ Niệm Niệm thở dài, nói khẽ: “Ngốc, Chân Vô Ngã là người thế nào cơ chứ? Năm ấy, ngay cả cha con, nàng ta cũng chẳng để vào mắt, nàng ta lại đi hi sinh thân thể để mê hoặc con? Sao có thể như thế? Nàng ta ở bên con là bởi khi đó nàng ta còn là Bát Uyển, nàng ta không muốn quên con. Chuyện nàng ta vì con mà đối đầu với Chấp Kiếm Nhân là thật, nàng ta cũng thật sự rung động với con, tự sát… cũng là chuyện thật… Chỉ có điều, khi ấy nàng ta được Từ Nhu cứu lại. Sau khi được cứu, nàng ta mới biết mình đã có thai…”

Diệp Quân đã đờ đẫn cả người.

Mộ Niệm Niệm lại nói: “Nàng ta lựa chọn đứng về phía Từ Nhu, hỗ trợ Từ Nhu là bởi Từ Nhu đã hứa với nàng ta rằng sẽ không hại con, đồng thời, muốn dốc hết sức giải quyết mối ân oán giữa hai vũ trụ, nàng ta cần phải đứng về phe Từ Nhu… Lần này, bọn họ muốn tới hệ Ngân Hà để gặp Chân Thần một lần cuối… Sau đó, có lẽ bọn họ sẽ phải làm chuyện gì đó…”

Diệp Quân đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang, biến mất khỏi đó.

Mộ Niệm Niệm đứng đó nhìn theo, ánh mắt đầy phức tạp, lặng lẽ thở dài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play