11.

Không biết có phải bị Cố Dư lây bệnh hay không, dạo này Yến Địch luôn thèm ăn.

Hôm trước mua một đống hoa quả, hôm nay đã hết sạch.

“Choang…” Yến Địch đứng dậy vào nhà bếp, chỉ thấy hộp sữa đậu nành và mèo sứ đều vỡ thành hai nửa.

Cố Dư bất lực, “Tôi nứt rồi.”

Yến Địch: “…”

Không sao, ghép lại vẫn là mèo con.

Yến Địch dùng thuật thức ghép nối mèo sứ, Cố Dư chạy lon ton hai vòng, phát hiện không để lại dấu vết, hài lòng gật đầu, “Tôi lành rồi.”

Yến Địch hỏi: “Tôi nhớ hình như sữa đậu nành ở trên bàn?”

Cố Dư chột dạ, “Tôi chỉ ngửi mà thôi…”   (·-·`)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play