Trương Ma Kết đi dọc trên dãy hành lang, hướng đến căn phòng to nằm cuối dãy.
Cô nghĩ chắc hẳn giờ này trong phòng hội học sinh sẽ không có ai, cùng lắm thì có Kim Ngưu hoặc chỉ lác đác vài người.
Mở nhẹ cánh cửa, đúng là trong phòng cũng có người nhưng người này không phải là Kim Ngưu, mà chính xác là Hoàng Song Ngư.
Một mình Song Ngư ngồi trên ghế mà im lặng gảy lên từng dây đàn. Dường như vì quá tập trung mà không hề biết Ma Kết đã mở cửa đứng như trời trồng nãy giờ nhìn cậu.
Có lẽ Ma Kết cũng đang chú tâm vào giai điệu mà Song Ngư đánh. Lúc này, cuốn sổ trên tay bị rớt xuống, tiếng động không lớn nhưng phát ra trong căn phòng có vẻ yên tĩnh này thì đều vang rất rõ.
Song Ngư quay phất ra phía sau: "Ai đó?"
Ma Kết cũng vì tiếng động mà bản thân vừa tạo nên làm giật mình, nghe Song Ngư lên tiếng lại càng giật mình hơn.
"Là em, là em, Trương Ma Kết lớp 11A1."
Nhìn bộ dạng cùng với lời nói của Ma Kết khiến cho Song Ngư không khỏi bật cười, cảm thấy có chút ngốc nghếch.
Ma Kết biết bản thân có chút ngớ ngẩn liền nhanh chóng thu lại, ngượng ngùng vuốt vuốt mái tóc rồi đi thẳng vào phòng, còn không quên chào một tiếng đàn anh.
Song Ngư nhìn theo Ma Kết: "Kim Ngưu đi có chút việc, hay em ngồi đây chờ cậu ấy, chút nữa là về rồi."
Ma Kết nghe xong thì bắt đầu lưỡng lự, không biết có nên ngồi đợi hay không thì lại nghe giọng Song Ngư vang lên: "Anh ngồi đây một mình chán lắm, hay em ở lại một chút đi, sẵn tiện đợi luôn Kim Ngưu về."
Ma Kết nghe vậy cũng miễn cưỡng ngồi xuống, nhưng lại cách Song Ngư một cái ghế. Tốt nhất là nên giữ khoảng cách.
Song Ngư thấy vậy cũng không nói gì, tiếp tục cuối xuống mà chuyên chú đánh đàn.
Ma Kết buồn chán hết nhìn xung quanh rồi đánh mắt nhìn về phía Song Ngư, cô không khỏi cảm thán, sao đến tận bàn tay mà cũng đẹp vậy.
Các ngón tay thon dài, đốt ngón rõ ràng. Bàn tay vừa trắng, lại vừa thon, sạch sẽ. Các ngón tay cứ như vậy mà múa trên dây đàn tạo nên những âm thanh mê người.
Chỉ nhìn tay thôi cũng đủ phát nghiện rồi, đúng là người đẹp, cái gì cũng đẹp.
"Anh định biểu diễn tiết mục cho trường à?" Ma Kết lên tiếng phá vỡ bầu không khí này.
Song Ngư nghe vậy liền ngước lên, gật đầu.
Ma Kết vừa ngạc nhiên vừa có phần mong chờ trong lòng.
Trong trường ai lại không biết Song Ngư nằm ở câu lạc bộ thuộc văn nghệ của trường, tất nhiên là giọng hát của anh cũng không có gì bàn cãi, cô cũng đã từng được nghe rất nhiều lần, anh hát thực sự rất hay.
Vì vậy nên lúc nghe anh nói thì cô rất háo hức. Mặc dù không thích tính cách của người này cho lắm, nhưng cũng phải công nhận là Song Ngư rất tài năng, đã đẹp trai mà còn học giỏi, hát hay, biết đàn, biết nhảy.
Thấy vẻ mặt Ma Kết, Song Ngư bật cười, vui vẻ nói thêm: "Lần này anh không biểu diễn một mình."
Sự tò mò liền trỗi dậy, dù có hỏi cách nào thì Song Ngư cũng chỉ cười rồi lắc đầu, một chút cũng không tiết lộ người đó là ai.
Ma Kết liền bất mãn ra mặt, Song Ngư thấy vậy liền mủi lòng, thở dài nói: "Hay để anh hát một đoạn cho em nghe nhé, đây cũng là bài anh chọn đấy."
Sau đó còn bày ra vẻ mặt hết sức khoái chí, nhằm biểu lộ: Em may lắm mới được nghe anh nên hay mau mau cảm tạ anh đi.
Đúng là tên này nhìn cái mặt vẫn thấy đáng ghét như thường.
Tiếng đàn bắt đầu vang lên, là giai điệu của một bài hát cô khá thích "There's Nothing Holdin's Me Back" của Shawn Mendes.
Giọng hát anh rất hay, có trầm có bổng hòa vào trong tiếng đàn thật khiến nghe cảm thấy rất thoải mái mà muốn đắm chìm vào đó.
Giọng Song Ngư vẫn vang đều trong không gian yên ắng của căn phòng, nơi chỉ có hai con người. Một người đàn hát, một người say mê nghe. Quả thật có chút thơ mộng.
Đột nhiên chuông điện thoại trong tay Ma Kết vang lên, cô liền giật mình, Song Ngư cũng dừng hát mà nhìn về phía cô.
Ma Kết có chút ái ngại nhìn sang Song Ngư, cô nhanh chóng cầm điện thoại ra một góc rồi nghe máy, còn cậu thì vẫn đang nhìn chăm chú vào Ma Kết.
Không nhanh sau đó, cô đã quay lại chỗ ngồi, áy náy cười cười nhìn Song Ngư.
"Thật sự xin lỗi anh, vì em mà đã cắt ngang bài hát."
Song Ngư có vẻ không mấy để ý đến lời xin lỗi của cô mà ánh mắt cậu bây giờ lại đang tập trung nhìn vào màn hình điện thoại của Ma Kết.
Ảnh nền cô đặt là tấm hình có một bé trai và một bé gái đang cười tươi trong hình.
Tấm ảnh này có chút gì đó quen mắt, cậu thấy khá tò mò nên liền có ý định sẽ hỏi Ma Kết thì bất ngờ tiếng mở cửa lần nữa vang lên, Kim Ngưu vậy mà xuất hiện đúng lúc.
Ma Kết thấy Kim Ngưu về thì liền đứng lên rồi cầm đồ đưa cho cậu, sau đó cũng nhanh chóng tạm biệt rồi đi về lớp.
Chuẩn bị mở cửa, cô liền quay lại nhìn Song Ngư, môi khẽ cong lên: "Anh hát hay lắm, cảm ơn anh đã hát cho em nghe."
Nói xong liền tạm biệt rồi đi, trong khi cậu còn rất nhiều điều muốn hỏi cô.
......
"Xin chào."
Một giọng nói không lớn lắm, nhưng bất thình lình vang ở bên tai Xử Nữ, làm cho cô phải giật mình đến ôm cả tim, xém chút là đã ngã nhào xuống đất.
Khẽ trấn an bản thân, Xử Nữ từ nhỏ đã rất hay bị giật mình, chỉ cần ai hù dọa một chút thì liền giật bắn người, có khi còn hét lên.
Những lúc như vậy là những lúc hình tượng nữ thần ảm đạm, cao lãnh, điềm tĩnh đều tan vỡ tất cả.
Tất nhiên là bộ mặt hoảng loạn lúc nãy đã được Sư Tử chứng kiến toàn bộ. Thủ phạm giờ đây còn đứng như trời trồng trước mặt người bị hại, không thấy hối lỗi mà còn đứng cười đến rung cả vai.
"Cậu điên à, có thể chào hỏi bình thường được không?"
Vì vẫn còn bàng hoàng nên trong giọng Xử Nữ nghe rõ được độ hốt hoảng ở trong đó, xen lẫn tức giận.
Trái lại, Sư Tử có vẻ không nhận ra lỗi lầm của mình, cậu còn vui vẻ đáp lời: "Thấy cậu đứng như mất hồn nên có lòng tốt giúp cậu hoàn hồn lại một chút. Ai ngờ phản ứng lại lớn đến như vậy." Nói chưa hết câu thì cậu liền cười tiếp.
Xử Nữ đứng dậy từ bãi cỏ, hậm hực phủi phủi bụi bặm trên người mình. Cô đánh mắt dời sang cái người đối diện.
Mang trên mình bộ đồng phục thể thao màu đỏ thẫm dành cho đội bóng rổ. Dáng người cậu phải nói vừa cao gầy nhưng rất săn chắc cùng với gương mặt tuấn tú, kiêu ngạo.
Trên tay còn đang cầm một trái bóng, vẫn là vẻ mặt bất cần đời cùng với nụ cười không thể nào gợi đòn hơn đang hiện hữu trên nét.
"Cậu đang tập luyện chuẩn bị thi đấu à?" Xử Nữ lên tiếng hỏi trước.
"Ừ, giờ đang nghỉ ngơi, chút nữa tập tiếp."
Đang nghỉ ngơi nên mới rảnh rỗi mà chạy tới đây hù dọa cô đây mà!
Sư Tử lúc đầu cũng chỉ muốn ngồi ở đâu đó để nghỉ ngơi một chút rồi chờ người đem nước tới uống.
Nhưng đột nhiên tầm mắt của cậu lại chú ý đến một cái bóng nhỏ không xa gần đó đang ngồi sững trên bãi cỏ, mắt thì cứ chằm chằm vào đám người đang chơi đùa tại đó.
Vóc dáng gầy, mảnh mai được bộ đồ thể dục thoải mái bao bọc xung quanh, không chỉ vậy còn khoác thêm chiếc áo khoác của bộ thể dục. Tuy chiếc áo có to cỡ mấy cũng không che được dáng người mảnh khảnh của cô.
Mái tóc dài hay xõa được cột lên gọn gàng, gương mặt xinh đẹp vẫn luôn chăm chú quan sát đám người đang chơi ngoài kia.
Thấy cô cứ ngồi một mình nên Sư Tử lại nổi lên ý định muốn hù cô, nhưng không ngờ phản ứng lại vượt mức tưởng tượng của cậu.
"Sao không vào chơi hay nói chuyện với bạn bè mà ngồi ở đây?"
"Không có hứng thú." Nói xong liền nhìn vẻ mặt Sư Tử, thở dài: "Tôi không có bị cô lập đâu nên bỏ ngay cái vẻ mặt đó đi."
Bị cô nói ra những lời cậu nghĩ trong đầu, cậu chỉ ồ một tiếng rồi gật gù coi như đã hiểu.
"Cậu đang chờ nước à?" Xử Nữ nói.
"Ừ, chờ bọn họ mua."
"Hay cậu uống của tôi đỡ đi, vẫn còn nhiều lắm." Xử Nữ liền cầm chai nước trên tay rồi đưa sang Sư Tử.
Sư Tử khá bất ngờ, sau vài giây suy nghĩ thì cũng dự định giơ tay ra cầm lấy thì đột nhiên chai nước lại bị đem đi mất, bàn tay cậu cũng vì thế mà giờ đang lững lờ giữa chừng.
"Tay cậu hiện tại hơi bẩn, sẽ làm chai nước của tôi bẩn theo, thôi thì cậu đợi nước về đi." Xử Nữ vừa nói vừa mỉm cười.
Nghe xong, nét mặt Sư Tử liền tối sầm, cậu thu lại bàn tay của mình.
"Bẩn sao?"
Xử Nữ vừa vặn chai nước vừa theo phản xạ gật đầu ừ một tiếng, hoàn toàn không chú ý đến nét mặt của cậu ngay lúc này.
Sư Tử hết nhìn tay mình rồi nhìn lại chai nước, sau đó lại nhìn lên Xử Nữ, rồi lại nhìn vào tay mình rồi nhìn tiếp chai nước trong tay Xử Nữ.
Cứ nhìn mãi như vậy, bỗng nhiên, một nụ cười xuất hiện trên nét mặt của Sư Tử. Tất nhiên đây chẳng phải là nụ cười tốt lành gì mà chắc chắn là có ý đồ không tốt.
"Bẩn thì cho mượn áo lau cho sạch nhé." Vừa dứt lời, Sư Tử đem hai bàn tay của mình nắm lấy vạt áo khoác của Xử Nữ, lau lau chùi chùi lên đó.
Xử Nữ không nghĩ cậu sẽ làm như vậy, chỉ biết hốt hoảng mà né tránh, còn không quên vừa né vừa tranh thủ đánh cậu.
"Cậu điên rồi, nè Lâm Sư Tử, cái tên này." Xử Nữ miệng thì mắng, còn tay thì vẫn không ngừng đánh cậu, "Tên điên này, bỏ ra, đừng trẻ con nữa, buông ra!!"
Sư Tử vẫn giữ nét cười trên mặt: "Cậu nói bẩn thì cho tôi mượn đồ của cậu tôi lau cho sạch thôi mà."
Hai người cứ như vậy, kẻ cười người hét đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, ai ai cùng nhìn vào họ. Tất nhiên là chỉ dám nhìn chứ không dám làm gì hết.
______________
Tiny_Sulkamm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT