Sau khi về Hàn tiêu điện thì, Cô luôn bị tên Huyết Hoàng Tước kia bám theo...
- Chủ nhân... Mấy năm qua người ở Đâu vậy...
Huyết Hoàng Tước với ánh mắt lấp lánh nhìn cô...
- Chủ nhân sao người không đến Ma giới chơi vậy...
- Chủ nhân sao bây giờ người nhỏ con vậy...
- HUYẾT HOÀNG TƯỚC NGƯƠI CHO TA YÊN ĐƯỢC KHÔNG...
- ( tóm cổ Huyết Hoàng Tước ra) Điện Hạ con thú Này từ đâu ra nhận.người làm chủ vậy... - Phương Hy nhìn Huyết Hoàng Tước nói..
Huyết Hoàng Tước Hiện hình cũng là một Con người tuấn tú, Nhưng về hình
dáng con người thì không khác gì mấy với Xích Huyết Điều kia đâu..
- Ngươi bỏ bổn tôn ra không....
Huyết Hoàng Tước Lạnh giọng nói, liếc Nhìn Phương Hy... Thấy ánh mắt của Huyết Hoàng Tước Phương Hy khẽ rùng mình nhẹ nhàng bỏ Hẳn Xuống..
- Không ngờ người đứng đầu Loại thú lại nhõng nhẽo với Hàn Thiên Ly như vậy đúng là mất mặt quá đi..
Xích đứng một bên Cười để nhìn Huyết Hoàng Tước nhận xét, Và lắc đầu thở dài..
- ( Chỉ tay về phía Xích) Vậy là con ma thú như ngươi dám nói vậy với Bổn tôn ngươi thật sự là chán sống rồi đúng không...
Huyết Hoàng Tước Lạnh giọng, Xích không biết thế nào mà tự bay đến tay của Huyết Hoàng Tước, Đối mặt với Huyết Hoàng Tước, Xích bổng có cảm giác sợ hãi như là Xích từng sợ Yêu Vương Huyền Tử Hiên vậy....
- HUYẾT HOÀNG TƯỚC đừng gây chuyện nữa...
- Vâng
Hắn bỏ Xích xuống Ánh mắt hiền hòa nhìn về phía cô như một chú cún con
- Phải rồi chủ nhân, trên đường đến đây thần bắt được một thần thú, có hệ băng, Rất cao ngao...
- Thần thú băng,cao ngạo sao.... Chả lẽ là tên phiền phức kia...
Địa Ác Long ở trên cây nhíu mày, Lục đại thần thú,ma thú không bao giờ đứng cạnh nhau, họ chỉ phục tùng những người nào mà họ cho là mạnh mẽ, Hay là họ chỉ phục tùng mọi mệnh lệnh của người có thiên ngoại ngọc thì mới ở cạnh nhau..
- ( nhảy từ trên nóc điện xuống) Là Băng Tịnh Vương sao...
Mật cảnh vương, Háo hức nhảy xuống..
- Nè Hàn Thiên Ly, Ngươi đừng Để nó ở chung ta, tên Băng Tịnh Vương đó ta không ưa hắn đâu..
Xích quát cô... Hmm Tuy nói là nhận cô làm chủ nhưng Xích vẫn như vậy, Khi cậu nói Với cô Huyết Hoàng Tước nhìn Hắn như muốn ăn tươi nuốt sống khiến hắn phải rùng mình..
- Đưa nó ra đây Huyết Hoàng Tước...
Huyết Hoàng Tước chỉ ra phía Sân rộng kia, Thì lặp tức xuất hiện một con Thú rất đẹp, Băng Tịnh Vương, như là một mặt biển tỉnh lặp..,Nó hiện thành người, khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu cảm, Ánh nắng Vàng nhạt, Khuôn mặt hoàn hảo đến mọi khía cạnh... khác xa với Tên Xích kia..
- Thì ra Mật Cảnh Vương Chịu ở Chung với đám Ma thú xấu xí kia sao... Thử đọc t𝙧u𝗒ệ𝙣 khô𝙣g quả𝙣g cáo tại ( T𝚁 U𝖬T𝚁UYỆN﹒𝖵N )
Tuy khuôn mặt lạnh lùng nhưng Lời nói thì không, mà đã khiến cho Xích và Địa Ác Long phải tức lên..
- Ngươi mới nói gì, Băng Tịnh Vương ngươi có đẹp hơn ai không...- Địa Ác Long Quát..
- Đẹp hơn ngươi....
- Đúng là Đồ tự luyến... - Xích tham gia..
- Im hết cho ta... Ngươi Băng Tịnh Vương, Ngươi bây giờ có muốn theo ta không - Cô nhìn Băng Tịnh Vương lạnh giọng...
- KHÔNG, Làm sao mà Ta lại phục tùng mệnh lệnh một con người chứ...
- Ngươi không biết gì cả ngài ấy có..- Địa Ác Long.. tức giận..
- Địa Ác Long im miệng, Vậy ngươi đi đi, Ta không muốn ép người khác phải phục tùng bản thân.. hơn nữa hôm nay ta không có hứng... để lần sao vậy...
- Hừm.....
Băng Tịnh Vương sải cánh bay đi... ở đây bao nhiêu người thắc mắc... tại sao cô lại như vậy...
- Tiểu Chủ nhân tại sao vậy, Ngài đang tìm chúng mà...- Mật ( Cảnh Vương)
- Ta không hứng, Còn nữa chúng ta sớm ngày rời khỏi Hàn Triều trong vài ngày nữa... Bây giờ các ngươi muốn đi đâu thì đi...
Cô với Gương mặt lười biến đi ra khỏi Hàn Tiêu điện...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT