Làm Quen được với Sở Nguyệt... chung đường đến Bạch Triều.... Và nghe hàng ngàn câu chuyện...mà sở Nguyệt kể... có lúc nàng này hối hận tại sao... không dùng dịch chuyển không gian đến Bạch Triều...ngay từ lúc ở Ngọc Trùng phong...

- ( hét lớn) Âm Ly huynh đợi ta với....

Sở Nguyệt chạy theo.... Hàn ly...vì bị cô bỏ lại....... Hai người trở thành bạn đồng hành cùng đến Bạch Triều......

Vì Sở Nguyệt là triệu hoán sư nên cậu triệu hồi thú của mình là một con khủng long lớn...và chở hai người đi...

...... Ở...Bạch Triều... Kinh Thành...

Đến nơi Sở Nguyệt thu hồi linh thú, hai người bước vào..Hàn ly đi trước, sở Nguyệt theo sao..

Đường phố nhộn nhịp...khắp nơi treo lồng đèn màu đỏ, Người người qua lại...rất đông...bên cạnh đó cũng thấy rất nhiều nhân sĩ cấp cao trên giang hồ....quy tụ lại....

- " Bạch triều đây sao.... Bạch Dạ Kỳ "- Hàn ly nàng đang suy ngẫm....nhìn qua một phí thấy Một cái bán mặt nạ màu đen... huyền... Nàng đi đến...Mua...rồi đeo trên mặt

Sở dĩ phải đeo mặt nạ là vì không muốn Dạ kỳ hoặc những người mà nàng quen biết là nàng còn sống... thậm chí là đã quay về đây...

Bán mặt nạ chỉ che một phần khuôn mặt...Che mất phần đôi mắt... Sâu thẳm đó..., Có lẽ gặp lại bằng hữu củ cũng không phải là một chuyện tình cảnh tốt....Khi mọi thứ...đã trôi qua lâu như vậy..

- Âm Ly huynh...đeo mặt nạ vào thấy huynh hơi...hơi bí ẩn đấy...- Sở Nguyệt Đứng trước đối diện nàng...sờ cằm nói..

- Quá khen...

- Thôi....huynh đã đến Bạch triều này rồi...để ta đưa huynh đi... đến sơn trang ta nghĩ chân..dù gì trời cũng gần tối rồi...Hơn nữa...Huynh yên tâm..sơn trang nhà ta...có đầy đủ phòng ngủ...thức ăn cho huynh dùng...

- " tên này... ruốt cuộc có bình thường không vậy... Có hỏi nhà hắn đâu...mà cũng tự nói.." ừmk..( cười trừ)...

- Vậy đi...

Nói xong Sở Nguyệt kéo nàng đi rất nhanh về phía Sở Gia trang một Gia phủ...nỗi tiếng về Kiếm pháp nhất Bạch triều....và cũng đã có Khoảng Hàng trăm người đã làm quan dưới triều này qua nhiều thế hệ...

Biển Ghi Ba chữ " Sở Gia Trang " Nhìn từ bên ngoài thì thấy vô cùng yên ắng...hai người không vào từ cửa chính... mà hình như Sở Nguyệt có sở thích là vào nhà bằng cách nhảy qua tường hay sao..., mà nàng bảo cứ đường đường chính chính mà vào...thì hắn lại nói...

- Ta không thích như vậy...nó không có ngầu...như leo tường...

- Vậy...cổng nhà...chỉ để nhảy thôi à...

- Với ta là vậy... Âm ly ngươi có ý gì mà vào nhà trong ngầu chút không...

- Có... Ngươi cứ... phá hủy bức tường này, đốt nó luôn cũng được... sang bằng sơn trang cũng được...dù gì nó không phải là nhà của ta... nên cứ phá đi....có gì... phụ thân, mẫu của ngươi...dạy bảo ngươi lại... không có gì to tát đâu...

- Nè... Ta muốn xuất hiện cho ngầu với đám người hầu chứ không phải xuất hiện là để sơn trang bãi sản đâu...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play