Chương 995
Đào Hương Vi nhìn cô, không nhịn được hỏi: “Anh ấy và Nam Thùy Dương kết hôn là do ý của ông cụ Nam Cung sao?”
“Đúng vậy, ông cụ ép anh ấy và Nam Thùy Dương kết hôn, chuyện ¡ lắc đầu: “Tôi cảm thấy bây giờ này chị không biết à?” Lâm Hương Giang khỏ hiểu hỏi.
Đào Hương Vi lại lắc đầu: “Có rất nhiều chuyện về anh ấy mà tôi không biết”
“Vậy là… Chị cũng không biết ông cụ dùng chị để ép anh ấy kết hôn? Lâm Hương Giang vô cùng kinh ngạc.
Lông mày Đào Hương Vi nhíu lại: “Cô nói gì cơ? Ông cụ dùng tôi để ép anh ấy kết hôn?” Chuyện gì thế này?
“Xem ra đúng là chị không biết chuyện gì rồi” Lâm Hương Giang không biết làm sao, cũng chỉ có thể thở dài.
Nguyễn Cao Cường là người giữ kín bí mật khiến người ta phát bực, có chuyện gì cũng không nói cho cô ấy biết.
“Năm đó ông cụ ép anh ấy kết hôn, nếu như anh ấy không đồng ý, ông cụ sẽ âm thầm giải quyết chị, vậy nên anh ấy chỉ có thể đồng ý”
Lâm Hương Giang cũng sau này mới biết chuyện đó.
Trong lòng Đào Hương Vĩ chấn động, chuyện anh và Nam Thùy Dương kết hôn còn có ẩn tình như vậy nữa sao…
Lâm Hương Giang sẽ không vì nói tốt cho Nguyễn Cao Cường mà lừa cô, cô ấy cũng tin ông cụ thật sự sẽ làm ra những chuyện ác độc như vậy.
Cho nên anh vì bảo vệ mạng nhỏ của cô mà hy sinh hạnh phúc của mình, kết hôn cùng Nam Thùy Dương?
Anh ấy… Vĩ đại như vậy ư? Hay cô thật sự quan trọng với anh ấy như thế?
“Chuyện đó.. chị biết vì sao anh ấy không muốn có con không?” Cô ấy lại nghĩ tới vấn đề này.
Lâm Hương Giang gật gật đầu: “Tôi biết”
*V¡ sao thế?” Đào Hương Vi tiếp tục truy hỏi.
“Thật ra lúc trước tôi đã muốn nói chuyện này với chị, nhưng anha áy lại mắng tôi, không cho phép tôi xen vào việc người khác” Nên cô chưa hề nói ra, còn tưởng Nguyễn Cao Cường có thể tự mình giải quyết tốt chuyện này, hiện tại xem ra anh vẫn không muốn nói những thứ này với Đào Hương Vi.
“Đây là bí mật không thể nói ra à?” Đào Hương Vi nhớ Nam Thùy.
Dương nói đây là bí mật lớn nhất của anh ấy.
“Cũng coi như bí mật, tôi cũng có bí mật này”
Đào Hương Vi không hiểu nhìn cô, cô ấy thật sự không biết ý cô là gì.
“Lúc đầu khi biết được mình mang thai Gia Bảo, tôi cũng biết là không nên, không phải vì tôi nhãn tâm mà là sợ h: Cô và Nguyễn Cao Cường đều di truyền gen điên của mẹ, vì vậy cô không thể không sợ được.
Đào Hương Vi không lên tiếng, nhìn cô nói tiếp.
“Nếu như anh ấy không muốn nói những thứ này với chị, vậy nhắc nhở chị vài chuyện là được, nếu chị thật sự muốn bi ràng thì có thể tự mình hỏi anh ấy” Lâm Hương Giang không muốn Đào Hương Vi tiếp tục mơ hồ, nhưng lại không tiện nhúng tay vào chuyện của bọn họ.
“Chắc anh ấy vẫn chưa dẫn chị đến gặp người lớn nhỉ?” Lâm Hương Giang hỏi, sau đó bổ sung: “Chính là mẹ của tôi và anh ấy”
Đào Hương Vi lắc đầu: “Không”