Chương 940

Không hiểu sao Đào Hương Vi cứ có cảm giác mấy lời này không phải nói cho cô nghe mà là cố tình nói cho người nào đó đang đứng ở cửa nghe?

Nguyễn Cao Cường không đợi cô, anh cứ thế quay người trở về phòng của con gái.

Cô vừa bước vào phòng đã thấy con gái mình đang chơi mô hình chiếc thuyền buôm.

Có lẽ là do ba đến, cô cảm thấy tối nay con gái mình khá vui vẻ chứ không còn trầm tĩnh như hai hôm trước.

“Vân Nhi, con tìm mẹ có chuyện gì nào?” Cô bước tới hỏi.

Vân Nhi nghiêm túc nhìn cô và hỏi: “Mẹ, con muốn ba ở đây với con tối nay, được không ạ?”

Đào Hương Vi sửng sốt vô thức liếc nhìn về phía Nguyễn Cao Cường, vẻ mặt của anh ấy rất bình tĩnh không chút cảm xúc nào.

Con gái muốn anh ở đây chính là ở đây ngủ qua đêm.

Con gái cần ba ở bên cạnh là chuyện thường tình, nhưng để anh qua đêm ở đây thì có vẻ hơi bất tiện.

“Không được ạ, mẹ?” Vân Nhi thấy cô không nói gì lại hỏi.

Lúc này cả hai bố con đều đang nhìn cô, ánh mất của bé con càng ra vẻ cầu xin.

Cô lại liếc nhìn Nguyễn Cao Cường, ho khan đáp: “Con phải hỏi ba xem hôm nay ba có ở lại được không chứ, nhỡ đâu ba bận thì sao” Cô đã nói đến thế rồi anh cũng nên thức thời một chút đi nhỉ?

Nguyễn Cao Cường lập tức đáp: “Tôi không có vấn đề gì, chủ yếu là em có tiện không.”

Tao Tương Vĩ cười khan: “Em thì có gì tiện với không tỉ “Sẽ không làm phiền em với bạn trai em chứ?” Nguyễn Cao Cường hơi nhướng mày.

“.” “Chú Thành không phải bạn trai của mẹ con” Vân Nhi nhanh chóng sửa lại câu nói của anh.

Nguyễn Cao Cường nhìn Đào Hương Vi ánh mắt có chút hứng thú: “? Không phải ư? Nhưng lần trước mẹ con nói với ba rằng lần chú ấy là người yêu của mẹ con.”

“Mẹ, chú Thành là bạn trai của mẹ ạ?” Vân Nhi không tin mà hỏi lại.

Đào Hương Vi trừng mắt nhìn Nguyễn Cao Cường, trước mặt con gái mà anh cũng dám nói mấy chuyện này?

“Vậy tối nay để ba ở lại với con nhé, mẹ đi giúp chú Thành rửa bát”

Cô cố tình tránh không trả lời, không thể cứ thế thừa nhận rắng lần trước cô đã cố tình nói dối anh rằng Hoàng Công Thành là bạn trai mình được.

Nguyễn Cao Cường nhìn theo bóng dáng người phụ nữ vội vàng bỏ trốn, đôi môi mỏng hơi chút nhếch lên một độ cong khó lòng phát hiện.

Đào Hương Vi đi đến phòng khách thở phào một hơi.

Hoàng Công Thành đã rửa bát xong anh đang cởi chiếc tạp dề trên ngực: “Anh vừa nhận được điện thoại, bây giờ phải quay lại đối chiếu thông tin với khách hàng. Anh về trước nhé, có việc gì cứ gọi điện cho anh”

Dù sao hai nhà cũng ngay cạnh nhau.

“Em biết rồi, anh có việc bận thì mau đi” Cô tiện tay cầm lấy tạp đề anh vừa cởi ra.

Hoàng Công Thành lấy áo khoác trên giá áo vội vã bước ra cửa, chợt nghĩ ra điều gì anh quay lại nhìn Đào Hương Vi: “Nguyễn Cao Cường vẫn ở trong phòng của Vân Nhi sao?”

*Vâng, anh ấy đã lâu không ở cùng con gái. Hai cha con vẫn đang chơi với nhau hào hứng lắm.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play