Nghe phía sau hỏi, Nguyễn Cao Cường dừng bước lại nhưng không có quay đầu, nói: “Trong công ty còn có việc, anh muốn trở về tăng ca.”
Anh cất bước muốn đi, Nam Thùy Dương lại đuổi theo nắm lấy cánh tay anh: “Anh đã ở công ty tăng ca lâu như vậy, đến cùng là công việc gì cần mỗi ngày phải tăng ca?”
Cô đã không tin anh, không chút nghỉ ngờ đây chính là anh lấy cớ để tránh né cô Trước đó cô luôn cẩn thận từng li từng tí với anh, chưa từng dám ở trước mặt anh lớn tiếng nói câu nào, nhưng bây giờ không như vậy.
Bởi vì Đào Hương Vi xuất hiện, cô có cảm giác nguy hiểm, cho nên cũng không khống chế tâm trạng của mình được nữa: “Anh cứ nói thẳng là muốn trốn tránh em, không cần lại phải lấy cớ là tăng cal”
Cuối cùng Nguyễn Cao Cường quay đầu nhìn cô, ánh mắt liền nhìn xuống tay cô đang nắm lấy cánh tay mình, nhíu lông mày lại và kéo tay cô ra: “Tại sao anh lại phải trốn tránh em? Nơi này là nhà của anh, anh muốn về là về, không trở về liền không trở về, chẳng lẽ anh không quyền lợi làm chủ?”
Nam Thùy Dương kiềm tức giận xuống: “Đúng vậy, nơi này là nhà của ah, vậy lúc nào thì anh về nhà?”
*Chờ anh qua khỏi thời gian bận rộn này” Anh lại muốn đi, nhưng vẫn là bị Nam Thùy Dương giữ lại.
Cô nhìn chằm chằm vào anh: “Anh hãy cho em đáp án chính xác, đó là lúc nào?” Anh không nói, cô liền không cho anh ra khỏi nhà.
Nguyễn Cao Cường hơi bất ngờ, giờ phút này cô không còn bộ dạng mềm yếu như trước đó, hay nói đây chính là bản tính của ô?
“Qua hai ba ngày nữa đi” Anh nói xong, đi thẳng qua cô vẫn là bỏ đi.
Cơ bản cô không có cách nào ngăn cản anh, đừng có nói chỉ là giữ anh lại.
“Cao Cường…’ Cô nhìn bóng lưng người đàn ông kêu lên, cũng không biết có phải là anh không có nghe, cũng không quay đầu lại mà bỏ đi.
Nam Thùy Dương siết chặt nằm đấm, lửa giận trong ngực đang lăn lộn, chắc chắn là do Đào Hương Vi xuất hiện, anh mới biến thành như vậy!
Trong ba năm này Đào Hương Vi không có ở đây, mỗi ngày anh đều về nhà đúng giờ, cũng sẽ không lạnh lùng với cô như vậy!
“Thái độ của nó là gì đây? Chẳng lẽ nó muốn bỏ con ở nhà một mình không quan tâm sao?” Mẹ Nam cũng có ý kiến với cách làm của Nguyễn Cao Cường.
Bà suy nghĩ lại cảm thấy không thích hợp: “Nếu nó đã tăng ca trong công ty như vậy, sao đột nhiên nó lại trở về?”
“A… Nó vừa về đã chất vấn mẹ có phải đến công ty gây chuyện với Đào Hương Vi không? Chẳng lẽ nó vì đặc biệt chuyện này mà trở về?”
Mẹ Nam suy nghĩ.
“Mẹ! Mẹ có thể im lặng không!” Nam Thùy Dương buồn bực không nhịn được liền quát lớn mẹ mình.
Mẹ Nam cũng rất lo lắng: “Thùy Dương, con xem cứ để nó như vậy, nó luôn luôn trốn ở công ty không trở về, mà cũng vì chuyện của Đào Hương Vi mà trở về, chẳng lẽ nó đối với Đào Hương Vi… Còn chưa hết tình cảm?”
Sau khi mẹ Nam nói lời kia, trong lòng cực kỳ chấn động.
“Sẽ không! Anh ấy là người đàn ông của con, là người chồng hợp pháp của con, không ai có thế cướp anh ấy ra khỏi khỏi con!” Nam Thùy Dương lớn tiếng nói, nhưng trong lòng van64 rất rối loạn Đào Hương Vi vừa xử lý xong công việc, đến dưới bãi đỗ xe chuẩn bị lái xe về Cô mới vừa đi tới bên cạnh xe, đột nhiên có một bóng người tới gần, cô kinh ngạc đột nhiên quay đầu lại: “Ai?”
“Tôi.” Người đàn ông đẹp trai cao to xuất hiện trước mặt cô.
Sau khi thấy rõ là ai, cô chậm rãi buông lỏng một hơi. Sau đó nhíu mày lại: “Nguyễn Cao Cường, anh đến đây làm cái gì?”
Anh trả lời, dáng người thon dài đi đến gần cô.
Cô theo bản năng lùi lại, phía sau lưng dựa vào thân xe, đã không có đường lui.
Cảnh giác nhìn chằm chằm anh, giọng điệu lạnh lùng: “Anh muốn làm gì?”
Một giây sau, anh vươn tay nằm cẵm của cô và nâng lên, nheo mắt phượng lại nhìn cô thật kỹ.