Chương 759: Đứng lại cho tôi
Thấy cô muốn đi thật, đạo diễn Trương lập tức thay đổi gương mặt, khẽ quát một tiếng: “Cô đứng lại đó cho tôi!”
Trợ lý của đạo diễn Trương ngăn Đào Hương Vi lại, không cho phép cô đi.
Cô hơi nhíu mày, quay đầu nhìn về phía đạo diễn Trương, giọng nói vẫn lạnh lùng như trước: “Ông còn có chuyện gì sao?”
Đạo diễn Trương nhìn chằm chằm cô, trong mắt xẹt qua nụ cười lạnh lùng: “Cô không cần giả vờ không hiểu, muốn làm nữ chính thì ngồi xuống cho tôi, hầu hạ tổng giám đốc Từ ăn cơm cho tốt.”
“Tôi nói, tôi không…” Không chờ cô nói hết lời, trợ lý của đạo diễn Trương đã kéo cô tới bàn ăn, bước tiếp theo chính là muốn ấn cô ngồi xuống.
Cô né tránh, trong lòng đã có chút sợ hãi nhưng ngoài mặt vân tỉnh táo: “Tránh ra! Các người muốn làm gì? Tôi đã nói không tiếp, lẽ nào các người muốn ép buộc tôi sao?”
“Tại sao lại là ép buộc được? Không phải cô tự tới sao?”
Đạo diễn Trương cười nhạo, những người khác đều đã ngồi xuống, ở bên cạnh xem cuộc vui như đang cười nhạo cô.
“Đạo diễn Trương, không nên thô lỗ với phụ nữ như vậy, phải biết thương hương tiếc ngọc.” Đã rất lâu rồi tổng giám đốc Từ không gặp phải nữ nhân cay nóng như ớt vậy, cô càng là phản kháng cự tuyệt ông ta càng cảm thấy hứng thú.
Ông ta vừa nói vừa tới gần Đào Hương Vị, đã vươn tay tới muốn sờ cô.
“Cút ngay!” Đào Hương Vi cảm thấy da gà nổi đầy, nhất là loại ánh mắt dâm dê như lang như hổ của đối phương thực sự khiến người ta chán ghét.
Tổng giám đốc Từ vẫn không tức giận, còn rót một ly rượu bưng đến trước mặt cô: “Không ăn cơm vậy thì uống rượu với tôi đi”
Người bên cạnh vừa nghe thấy lời này lập tức phối hợp với ông ta, hai người đàn ông đi tới bắt lấy tay cô, khống chế cô, vững vàng đè cô ngồi trên ghế.
“Buông ra! Tôi cảnh cáo các người, tốt nhất các người không nên ép buộc tôi. Các người nên biết tính tình của tôi, tôi sẽ kiện các người!”
Uy hiếp của cô lại chẳng có chút tác dụng nào với bọn họ, tổng giám đốc Từ còn cười hì hì nói: “Cô muốn báo cảnh sát sao? Cô nghĩ rằng chúng tôi sẽ giống Nguyễn Cao Cường để bị cảnh sát giam sao? A… Cô còn rất ngây thơ rất đáng yêu đây”
Giọng nói của ông ta vừa truyền ra, tay đã năm lấy cằm cô ép buộc cô phải há miệng, sau đó ông ta cầm ly rượu trong tay cưỡng ép trút vào trong miệng cô.
“A… Khụ khụ..” Đào Hương Vi bị khống chế, vốn không cách nào tránh được, một ly rượu kia cứ như vậy mà trôi vào trong miệng cô.
Sau khi rót hết một ly, tổng giám đốc Từ còn cảm thấy chưa hài lòng, lại tiếp tục rót ly thứ hai, mãi tới khi chuốc cô vài ly ông ta mới bỏ qua.
“Uống đi, uống nhiều một chút sẽ tốt thôi.” Tổng giám đốc Từ cười tủm tỉm, trong lúc nói chuyện ông ta còn không che giấu vẻ thèm thuồng của mình.
“Đúng, phụ nữ không nghe lời thì phải dạy dỗ cẩn thận”
Người bên cạnh sẽ không giúp cô, chỉ biết cười nhạo cô.
Sau khi uống mấy ly rượu mạnh vào bụng, Đào Hương Vi chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Những người đó đã buông cô ra, cô vô lực dựa vào bàn, cúi đầu thở dốc.
Tổng giám đốc Từ ngồi xuống bên cạnh cô, đưa tay kéo cô vào trong lòng: “Tôi thích nhất là người đẹp tửu lượng không khá lắm…” Nói xong ông ta lại cúi đầu muốn hôn cô.
Đào Hương Vi ngẩng đầu thấy được cái miệng thúi với hàm răng vàng khè kia sắp rơi xuống, trong lòng căng thẳng, trực tiếp tát một tát tới!
Bốp! Tiếng bạt tai vang dội trong phòng riêng, đặc biệt chói tai, khiến đám người bên cạnh giật mình tới ngẩn ra.
Cô thật to gan lớn mật!