Chương 435: Hiện tại sẽ theo chơi cô

Lâm Hương Giang kinh ngạc, không nghĩ tới cậu chủ nhà họ Sở lại lưu manh như vậy.

“Buông ra” Cô lạnh lùng mở miệng nói, giấy dụa phản kháng, phải thoát khỏi gông cùm xiêng xích của đối phương.

Nhưng lo ngại Sở Khả Thiên là người khởi xướng chuyện này cho nên không có ai dám đến ngăn cản, anh ta trực tiếp khiêng cô trên vai đi nhanh vào bên trong.

“Cậu chủ, cô Cao Ánh là khách quý của cô chủ, cậu không thể vô lễ với cô ấy..” Trên trán của .Jess đổ mồ hôi lạnh lo lắng đuổi theo phía sau.

“Cút ngay, nơi này không có chuyện của anh” Sở Khả Thiên không kiên nhãn hét lên, tùy tùng của anh ta cũng không khách khí với ess, một tay đẩy .Jess ngã xuống mặt đất.

Jess bị đẩy một cái ngã lộn xuống đất nên muốn ngăn cản cũng không kịp nữa rồi, anh ta chạy nhanh đi báo với cô chủ.

Trừ cô chủ ra không ai có thể ngăn cản tên thiếu gia lưu manh này.

Có thế nào thì Lâm Hương Giang cũng không nghĩ tới cô lại trở thành mục tiêu của Sở Khả Thiên.

Mặc cho cô quát lớn phản kháng liên tục nhưng tên khốn này vẫn cứ làm càn như vậy khiêng cô rời đi.

Sở Khả Thiên đem cô tới bể bơi trong.

vườn hoa, nơi này có một đám nam nữ đang.

tụ tập có vẻ như tổ chức bữa tiệc bên bể bơi.

*A, cậu Thiên, người phụ nữ này là ai?

Sao anh có thể trực tiếp khiêng người vào.

được?”

“Khả Thiên lấy được cô gái này từ chỗ tốt nào vậy?”

Lâm Hương Giang sau khi tiến vào chỉ nghe thấy một đám lưu manh trêu chọc, cứ như vậy cũng không phải giải pháp, Sở Khả Thiên này đương nhiên không phải người tốt rồi Cô trực tiếp dùng chân mạnh mẽ đá vào người Sở Khả Thiên: “Thả tôi xuống”

Vốn Sở Khả Thiên còn muốn khoe khoang với đám bạn bè xấu này một chút nhưng phía dưới lại bị cô đá trúng một cái, anh ta giật mình một cái, đau đến sắc mặt nhăn hết lại, anh ta tực giận trực tiếp đem người phụ nữ trên vai đến bên cạnh bể bơi.

Bùm một tiếng, Lâm Hương Giang rơi vào trong nước, bể bơi này rất sâu nước.

trong bể nhanh chóng bao phủ cô.

Từ một lần lái xe bị rơi xuống sống cô đối với việc rơi xuống nước có một bóng ma rất lớn “Cứu mạng..” Cô ở trong bể bơi không ngừng giấy dụa nhưng làm thế nào cũng không thể thoát khỏi tình cảnh khốn khó này.

Sở Khả Thiên còn đang rất tức giận nhưng lại thấy cô ở trong hồ nước sợ hãi như vậy không khỏi nở nụ cười tà ác nói: “Ha ha, người phụ nữ này, cho cô đá thiếu gia đây, hiện tại biết sợ rồi chứ.”

“Khả Thiên, cô ta là ai?” Một cô gái mặc ra bộ ngực to lớn tiến đến nói: “Cô tôi nói cho mọi người biết cô ta là nhà chế nước hoa, cô ta biết cách tạo ra mùi thơm đó..” Sở Khả Thiên cố ý kéo dài âm cuối, lời này nghe đầy ý đen tối.

“Nhà điều chế nước hoa? Tôi thật sự muốn cô ta điều chế cho tôi một chút mùi thơm…”

Người đàn ông bên cạnh tà ác nói.

“Đi đi, hiện tại cô ta là của thiếu gia đây”

Sở Khả Thiên đẩy người nọ một cái “Khả Thiên, cô ta không biết bơi lội nếu anh không cứu cô ta lên chỉ sợ cô ta sẽ chết đuối đấy”

Sở Khả Thiên nhìn lại, người phụ nữ trong bể bơi quả nhiên không vùng vẫy mà còn dần chìm xuống Anh ta chửi thầm một tiếng, anh ta đá người thuộc hạ bên cạnh một cái: “Xuống đó cứu cô ta lên”

Lâm Hương Giang cảm thấy mình sắp mất ý thức rồi nhưng đột nhiên lại có người kéo cô lên, một lần nữa cô lấy lại được hô hấp Cô được đưa lên cạnh bể bơi, cả người cô ướt đẫm, ho sặc sụa rồi phun ra một ngụm nước.

“Chậc chậc, cô nhìn cô xem, ngay cả bơi cũng không biết, muốn thiếu gia đây dạy cô sao?” Sở Khả Thiên đưa tay nâng cảm cô lên Lâm Hương Giang thở hổn hển, lạnh lùng vỗ vào bàn tay đang vuốt ve cẵm cô, giận dữ nói: “Cút ngay”

“Oh, tính khí cũng lớn nhỉ, nếu không có đáp tôi thật tốt sao? Ví dụ như lấy thân báo.

đáp chẳng hạn, phụ nữ nước Hoa Thục không phải thích nhất việc đó hay sao?” Sở Khả Thiên đùa cợt nói.

Lâm Hương Giang tức giận, không nghĩ tới em trai Sở Khả Vy lại vô liêm sỉ như vậy.

“Có bệnh” Cô mắng một câu, cơ thể cô ướt đẫm run cầm cập.

Huống chỉ nơi này đều là người của Sở Khả Thiên cô ở lại cũng không có lợi.

Nhưng mà cô vừa muốn rời đi Sở Khả Thiên lại ngăn cản, một tay kéo cô trở lại “Thật là không có lương tâm, cô mắng tôi cái gl? Thiếu gia đây cứu cô đó có biết hay không?”

Rốt cuộc Lâm Hương Giang cũng không thể nhịn được nữa, thẳng thắn đáp lại vào mặt anh ta một tiếng kinh miệt: “Là anh đẩy tôi xuống, là anh hại tôi.”

Hai mắt Sở Khả Thiên híp lại, lộ ra vài phần lạnh lùng, tà ác: “Nói cái gì mà phụ nữ nước Hoa Thục dịu dàng như nước, xem ra lời đồn đều là giả rồi. Tính tình nóng nảy như vậy xem ra thiếu gia đây phải dạy dỗ cô cho.

tốt” Anh ta nói xong đưa tay muốn kéo quần áo của cô ra.

Cả người Lâm Hương Giang chấn động, tên khốn kiếp này muốn làm gì?

“Cậu Thiên này, tôi là khách mà chị gái anh mời đến, tốt nhất anh nên khách khí với tôi” Lâm Hương Giang hoảng sợ, lại càng tức giận hơn.

Vốn tưởng rãng nhắc tới Sở Khả Vy anh ta sẽ bớt phóng túng lại nào biết lại kích động tâm tình của anh ta: “Thì sao nào? Ai nói người của Sở Khả Vy thì tôi không thể đụng vào. Hôm nay cô phải giúp thiếu gia đây vui vẻ.”

Anh ta nói xong lại càng không kiêng nể gì trực tiếp kéo quần áo của cô, anh ta muốn cởi quần áo của cô ở nơi công cộng hay sao?

Mà bên tai còn truyền đến những âm thanh, kêu la vui sướng của đám bạn bè xấu xa của anh ta khi người khác gặp họa: “Đúng đúng, cho cô ta một bài học, để cho cô ta ở đây hầu hạ anh”

“Không phải chỉ là một người điều chế nước hoa thôi sao, giả thanh cao cái gì, Khả Thiên bây giờ liền chơi cô ta đi”

“Khả Thiên, mau chơi cô ta đi… chúng tôi chờ xem tường thuật trực tiếp đó.

Từ trong lời nói của những người này, Lâm Hương Giang mơ hồ đoán được Sở Khả Thiên sẽ làm gì với cô, anh ta muốn ở nơi công cộng, trước mặt nhiều người thế này làm nhục cô.

Trên mặt cô cắt không còn một giọt máu, anh ta đúng là tên súc sinh.

“Buông ra, cái đồ không bằng cầm thú”

Cô liều mạng giấy dụa phản kháng.

‘Tên khốn Sở Khả Thiên này thế những dám đặt cô ở cạnh bể bơi, cô vừa nhấc chân lên muốn đá anh ta thì người bên cạnh lại đè chân cô lại “Khả Thiên, tranh thủ thời gian, chúng tôi giúp anh” Là đám bạn xấu của Sở Khả Thiên giữ chân cô Nhóm người này tiếp tay cho anh ta làm bậy.

“Khả Thiên, tiến lên đi…”

Xung quanh đều là những âm thanh ồn ào, cả trai cả gái đều vậy quanh bọn họ.

Lâm Hương Giang bị sỉ nhục tới cực hạn, người cô run lên bần bật, cô vẫn biết nhà họ Sở nguy hiểm nhưng không nghĩ tới sẽ gặp phải chuyện như thế này.

“Anh dám làm nhục tôi, tôi sẽ chết cho anh xem, đến lúc đó xem anh giải thích thế nào với Sở Khả Vy” Nếu không thể phản kháng cô chỉ có thể lấy cái chết để bảo toàn trong sạch của mìn “Chết sao? A, cô cho rằng cô ở trong tay tôi rồi muốn chết là chết được hay sao?” Sở Khả Thiên ngông cuồng nói, giây tiếp theo trực tiếp thô lỗ kéo quần áo cô xuống.

Roẹt một tiếng, âm thanh quần áo bị xé rách làm cho thần kinh cô căng thẳng, đồng tử chợt co rút lại.

Xung quanh truyền đến những âm thanh ồn ào, người vây xem càng ngày càng hưng phấn.

“Khốn khiếp… buông ra, nếu hôm nay tôi không chết thì người sau đó phải chết là anh”

Sở Khả Thiên vẫn không quan tâm tới lời cô nói: “A… để tôi làm cho cô ở dưới người tôi sung sướng ngây ngất nào…”

Tay anh ta đang chuẩn bị kéo quần cô xuống thì trong đầu Lâm Hương Giang xẹt qua một suy nghĩ, nếu không thể tự cứu mình cô tình nguyện cần lưỡi tự sát.

Ngay lúc tay của Sở Khả Thiên chuẩn bị chạm vào quần cô thì một âm thanh rét lạnh như đến từ địa ngục đột nhiên vang lên: “Buông cô ấy ra”

Giọng nói rét lạnh làm cho mọi người ở đây đều bị chấn động, Sở Khả Thiên cũng dừng động tác.

Anh ta khó hiểu quay đầu lại nhìn, anh ta còn đang buồn bực ở nhà họ Sở này ngoài ba anh ta ra còn có ai có giọng nói làm cho.

người khác sợ hãi như vậy chứ.

Đến khi nhìn rõ là ai ngược lại anh ta còn nở một nụ cười khinh thường: “Ai ôi, thì ra là người trong lòng của Sở Khả Vy”

Lâm Hương Giang cũng nhìn qua, từ xa cô nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên xe lăn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play