Chương 430: Tôi vẫn muốn gặp anh ấy lần nữa
Sở Khả Vy nhìn cô, nhưng vẫn từ chối nói với cô.
“Tôi không thể nói được”
Ánh mắt Lâm Hương Giang hơi lắng xuống: “Vì sao? Không phải chúng ta đã nói, tôi theo cô đến nhà họ Sở điều chế nước hoa cho anh ta, còn cô nói cho tôi biết hành tung của chủ nhân chiếc nhẫn cưới?”
“Không sai, đúng là tôi đã đồng ý với cô.
Nhưng tiền đề là cô phải điều chế nước hoa cho Henry, cải thiện tình trạng mất ngủ của anh ấy. Bây giờ cô chưa hề làm gì hết, nên tôi cũng không có nghĩa vụ phải nói với cô” Sở Khả Vy nói.
“Như vậy đúng là không nói lý lẽ, đâu phải tôi không làm, hiện tại là cô cưỡng ép tôi kết thúc công việc” Lâm Hương Giang không tránh khỏi có chút tức giận, mọi chuyện lại đổ lên đầu cô là sao?
Bây giờ cô đang bị bọn họ lừa!
Đại khái thì tình hình của Henry khiến Sở Khả Vy rất phiền não, lại thêm tính cách được chiều chuộng, gi Lâm Hương Giang chất vấn nên thái độ cũng không được tốt.
“Tôi có thể mời cô đến, đương nhiên cũng có thể kết thúc công việc của cô. Theo lý mà nói tôi là người sử dụng nguồn lao.
động, tôi muốn cô làm gì thì cô phải làm, tiền công cô xứng đáng nhận được tôi sẽ không thiếu. Mà hiện tại cô tốt nhất là nghe theo.
sắp xếp mà rời khỏi đây” Sở Khả Vy vô cùng cứng rắn, cũng không nói đạo lý gì.
Lâm Hương Giang lửa giận bừng bừng như sắp phát tiết ra, nhưng nghĩ lại một chút, Sở Khả Vy dù sao cũng là cô cả của nhà họ.
Sở, không để cô vào mắt cũng là chuyện thường Điều tồi tệ nhất là, nếu bây giờ cô đắc tội với cô ấy, bị buộc đuổi ra khỏi nhà họ Sở vẫn còn nhẹ, còn trường hợp cô ta không để cho.
cô rời đi êm đềm, đó mới là rắc rối Lại suy nghĩ về những binh lính với vũ khí bên ngoài, đây là một nơi nguy hiểm, cô không thể có xung đột với Sở Khả Vy..
Huống hồ gì nếu như vậy, cô càng không có cách nào có được tin tức của Hà Tuấn Khoa.
Lâm Hương Giang thở phào một hơi, để bản thân bình tĩnh lại, nhìn Sở Khả Vy thành khẩn nói: “Xin cô hãy cho tôi một cơ hội”
Sở Khả Vy nhất thời không hiểu được ý của cô, chiếc nhìn cô: “Gì cơ?”
Lâm Hương Giang nhìn thẳng vào mắt cô, nghiêm túc nói: “Xin cô hãy cho tôi thêm một cơ hội cho tôi được thuyết phục anh Henry, để cậu ấy đồng ý tiếp nhận điều trị bằng nước hoa của tôi.”
“Cô?” Sở Khả Vy nghe vậy chỉ cảm thấy buồn cười. Đến cô còn không có cách nào.
thuyết phục anh ấy, cô ta sao lại không biết xấu hổ mà nói những điều này?
“Tôi nghe nói liệu pháp trị liệu tâm lý không có tác dụng với anh Henry, bây giờ chỉ có nước hoa của tôi có thể giúp anh ấy cải thiện giấc ngủ. Nhưng hôm nay tôi cũng đã chứng kiến, nước hoa lần trước tôi đưa đã dần mất tác dụng, chỉ có điều chế ra một loại mới phù hợp với anh ấy, mới có thể giúp anh ấy ngủ được.
Sở Khả Vy nghe thấy lời cô nói, chỉ nhìn cô không lên tiếng Lâm Hương Giang tiếp tục nói: “Nếu nước hoa của tôi đã có tác dụng, vậy thì sao cô lại chọn từ bỏ chứ? Nếu là tôi, bất kể ra sao đi nữa, tôi vẫn sẽ kiên trì đến cùng, giống như là… tôi nhất định phải tìm được.
chủ nhân của chiếc nhẫn cưới.”
Nghe đến đây, Sở Khả Vy cuối cùng cũng lên tiếng: “Chủ nhân của chiếc nhẫn cưới này quan trọng với cô đến vậy sao?”
“Đúng anh ấy là người quan trọng với tôi, là người có thể hy sinh thân mình vì tôi, cô nói xem tôi làm sao có thể không tìm anh ấy chứ? Dù có phải dùng hết cả cuộc đời, tôi cũng tìm anh ấy, tôi sẽ không bỏ cuộc.”
Sở Khả Vy nhíu mắt lại, thật sự không ngờ được cô cũng là một người coi trọng tình cảm: “Nghe có vẻ rất cảm động…”
Lâm Hương Giang nhìn thẳng vào cô: “Cô Vy, tôi có thể nhìn ra cô rất quan tâm anh Henry, cô cũng rất muốn thấy anh ấy khỏe mạnh trở lại, cho dù chỉ là một tia hy vọng mỏng manh, cô cũng đừng từ bỏ, nếu không, không biết đến khi nào anh ấy mới có thể tốt lên, cô nỡ lòng nào nhìn anh ấy tiếp tục chịu đựng tra tấn sao?”
nhiên hy vọng Henry có thể tốt lên, nhưng anh ấy kháng cự như vậy, cô quả thực không muốn thấy anh nổi giận nữa.
Chỉ là lời của Lâm Hương Giang nói cũng không sai…
“Cô có chắc nước hoa của cô có tác dụng với anh ấy không?” Sở Khả Vy hỏi.
Lâm Hương Giang biết cô ấy bắt đầu bị giao động, lập tức nói: “Dù cho chai nước hoa này không phải tôi đặc biệt làm cho anh ấy, nhưng nó vẫn có hiệu quả. Vậy thì nếu tôi điều chế một loại riêng cho anh ấy, hiệu quả nhất định sẽ tốt hơn nữa.”
Sở Khả Vy trầm mặc nhìn cô vài giây, đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Cô thật biết nói chuyện, có điều tôi muốn nhắc nhở cô, không phải chỉ cần nói không là xong đâu, nếu đến lúc đó không có hiệu quả như cô nói, thì cô hãy tự gánh lấy hậu quả.”
“Nói như vậy, cô đồng ý cho tôi cơ hội rồi sao?” Lâm Hương Giang cong môi, sau đó bảo đảm: “Cô yên tâm, nước hoa của tôi nhất định có tác dụng” Cô rất tự tin.
Cũng không biết có phải bị sự tự tin của Lâm Hương Giang làm cho cảm động hay.
không, Sở Khả Vy nói: “Được, vậy tôi cho cô một cơ hội, tốt nhất cô đừng để tôi thất vọng, nếu không đến lúc đó cô không chỉ không nhận được tin tức của chủ nhân c| nhấn, mà tôi còn truy cứu trách nhiệm của cô nữa”
Cô nói những điều này quả là có chút ức hiếp người. Có điều Lâm Hương Giang vì muốn có được tin tức của Hà Tuần Khoa, dù biết rõ là nước sôi lửa bỏng, cô cũng không.
thể không tiếp tục đi “Cô Vy, cô nói cho tôi biết về những chuyện anh Henry đã trải qua đi, như vậy tôi mới biết nên làm thế nào để pha chế nước hoa cho anh ấy” Lâm Hương Giang nói.
Sắc mặt Sở Khả Vy bỗng thay đổi, chuyện liên quan đến Henry, có vẻ có gì đó khó nói Cô ngồi trên ghế sofa, rút ra một điếu thuốc lá của phụ nữ, hút một hơi trên bờ môi đỏ, nhả khói ra rồi mới chầm chậm nói: “Trước khi xảy ra tai nạn, Henry là một người đàn ông rất lợi hại. Gia tộc anh ấy rất lớn, tất cả mọi chuyện đều do một mình anh ấy xử lý, cũng có thể là vì anh ấy quá tài giỏi, khiến người ta ghen ghét, lại còn là người thân của anh ấy..”
Lâm Hương Giang nghe được những lời này, cô ngồi xuống đối diện cô ấy, có vẻ như’ đây là chuyện đấu tranh trong gia tộc.
Bất giác, cô nghĩ đến Hà Tuấn Khoa và Hà Tùng Nhân.
“Anh ấy bị người thân nhất hại, còn khiến cho anh ấy bị thương, trở thành dáng vẻ như hiện tại, hai chân đã bị phế, không thể đi lại..”
Sắc mặt Sở Khả Vy càng thêm ảm đạm, đáy mắt lóe lên chút ánh sáng phức tạp.
Những thứ cô nói quá là nhẹ nhàng, tình hình thực tế còn nặng nề hơn.
Đến giờ nghĩ lại cảnh lân đầu gặp Henry, cảnh tượng đó quả thực đáng kinh ngạc.
‘Vết thương của anh ấy rất nghiêm trọng, không chỉ đơn giản là chân bị phế đi..
“Có lẽ là không thể chấp nhận được người thân nhất lại hãm hại mình, hoặc không chấp nhận được bản thân lại tàn tật, nên anh ấy đã sụp đổ, cảm xúc rất không ổn định, dần dần, anh ấy càng mất ngủ kéo dài hơn… cho đến hiện tại, rất khó để anh ấy có thể đi vào giấc ngủ.”
So với lúc đầu, cảm xúc của anh cũng coi như là đã ổn định hơn rất nhiều, chỉ là cứ trầm mặc, không muốn nói chuyện với ai Hôm nay anh ấy đột nhiên tức giận với Lâm Hương Giang như vậy, quả thật khiến Sở Khả Vy có chút hốt hoảng, cho nên mới vội vàng kêu Lâm Hương Giang rời đi.
Lâm Hương Giang nghe lời cô nói, cũng hiểu được vì sao cảm xúc của Henry không ổn định.
Người giống như anh ta đã phải chịu đựng những nỗi đau thể chất cũng như nỗi thương lòng quá nghiêm trọng, nếu là người không đủ mạnh mẽ, sớm đã tự tử, sao có thể sống đến bây giờ chứ?
“Tôi hiểu, tôi biết nên làm sao để điều chế mùi nước hoa cho anh ấy rồi” Lâm Hương Giang nói.
Sở Khả Vy có chút kinh ngạc nhìn về phía cô, nhướng mày: “Cô chắc chứ?”
Lâm Hương Giang khẽ gật đầu, lại nói thêm: “Có điều… tôi phải gặp anh ấy một lần nữa, phải để anh ấy chấp nhận phương pháp.
trị liệu của tôi mới được.”
“Không được, cô không thể gặp mặt anh ấy thêm nữa” Sở Khả Vy lập tức phản đối, cô hiểu rõ Henry không muốn nhìn thấy Lâm Hương Giang, cô cũng không muốn nhìn thấy anh ấy nổi giận nữa.