Chương 375: Bây giờ kết hôn cùng tôi
Hà Tuấn Khoa nghe thấy ai đó nói chuyện trong video, là dùng bộ giảm thanh để thay đổi giọng nói, anh không nghe ra được là nam hay nữ.
“Tổng giám đốc Khoa, nhìn thấy cô dâu của anh chưa? Bây giờ cô ấy đang nằm trong tay tôi… anh đừng lo lắng, cũng không cần phái người đi tìm đâu, tôi đã đem cô ấy rời khỏi đảo rồi, ha ha ha..” Tiếng cười qua bộ xử lý nghe có vẻ kỳ lạ.
Đôi mắt đại bàng của Hà Tuấn Khoa lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đoạn video, cố nhìn rõ nơi Lâm Hương Giang bị mắc kẹt, anh có thể nhìn ra là một căn phòng bí mật, nhưng không biết nó ở đâu.
“Tổng giám đốc Khoa, anh chỉ cần làm theo những gì tôi yêu cầu, thì tôi sẽ không làm hại cô ấy, nếu không thì bây giờ cứ phế đi một chân của cô ấy”
Đoạn video tới đây là hết, đối phương không có nói là anh phải làm như thế nào.
Điện thoại di động của anh rung lên, trực giác cho anh biết chắc chẳn là người đã bắt cóc Lâm Hương Giang, vì vậy anh bắt máy.
ngay lập tức.
“Alo, anh là ai? Anh muốn làm gì?” Anh vừa nghe máy đã lạnh giọng chất vấn Đối phương vẫn dùng bộ giảm thanh để thay đổi giọng nói, đầu tiên là giọng cười trầm thấp thản nhiên: “Tổng giám đốc Khoa, tôi biết rằng anh rất lo lắng, dù sao thì cô ấy cũng là người phụ nữ anh muốn lấy nhất, nhưng mà… tôi không muốn anh suôn sẻ như vậy, tôi muốn hôm nay anh kết hôn cùng người khác, nếu không anh chờ nhận xác cô ấy đi”
Hà Tuấn Khoa không phân biệt được đối phương là ai, nghe được lời này anh liền nghĩ đến kẻ thù của nhà họ Hà?
“Không thể nào!” Anh muốn cưới là Lâm Hương Giang, sao có thể cưới người phụ nữ khác chứ?
Đối phương mỉm cười một cách kỳ lạ: “Ha ha… tôi biết tình cảm của anh đối với cô ấ sâu đậm, nếu anh thật sự đau lòng vì y thì hãy làm theo những gì tôi nói đi, nếu như anh không muốn, vậy thì tôi làm gãy chân trái của cô ấy trước, nếu như anh vẫn nghĩ không thông thì tôi lại làm gấy chân phải, cho đến khi tứ chỉ đều gấy mà anh vẫn không gật đầu vậy tôi chỉ có thể lấy mạng cô ấy thôi”
Hà Tuấn Khoa nắm chặt điện thoại và phát ra sát khí kinh hoàng, nếu như đối thủ ở trước mặt, anh nhất định sẽ không do dự mà băm hắn ra!
Anh đương nhiên không muốn kết hôn cùng người phụ nữ khác, nhưng anh lại không thể bỏ qua sự an toàn của Lâm Hương Giang!
Nhưng anh có thể trì hoãn một thời gian, kết hôn giả để cứu Lâm Hương Giang ra rồi nói “Anh để tôi nhìn thấy cô ấy một cái, tôi phải xác định là cô ấy an toàn”
Anh nghiến răng lạnh lùng “Ha… xem ra tổng giám đốc Khoa nghĩ thông rồi nhỉ? Anh yên tâm, bây giờ cô ấy vẫn còn nguyên vẹn không thiếu cái gì, đợi khi anh tổ chức đám cưới tôi sẽ cho anh nhìn thấy cô ấy”
“Tôi tổ chức đám cưới, thì anh phải thả cô ấy ngay lập tức!” Hà Tuấn Khoa âm u nói.
“Chuyện này còn phải xem anh có thể làm tôi vừa ý không nữa, đúng rồi, tốt nhất là anh đừng tùy tiện tìm một cô gái để làm đám cưới giả lừa tôi, tôi nhớ có một trợ lý họ An, anh làm đám cưới với cô ta đi.”
Hà Tuấn Khoa liếc nhìn An Thu Huyền, đối phương thật sự biết cô ta sao?
Lẽ nào là kẻ thù trên thương trường?
“Tổng giám đốc Khoa, tôi nhắc anh nhanh lên, tôi không có kiên nhẫn đâu, tôi bất cứ lúc nào cũng nhìn chảm chắm anh”
Bên kia ngắt điện thoại.
Hà Tuấn Khoa nhướng mày, lập tức ra lệnh cho Hoài Vũ: “Lập tức phái người đi tìm trên biển!” Anh không nghĩ người kia lại đưa Lâm Hương Giang đi được trong thời gian ngắn như vậy.
“Bọn họ đã làm gì con Ánh rồi?” Nguyễn Cao Cường cũng nghiêm mặt, ai dám bắt cóc em gái của anh ta?
Hà Tuấn Khoa liếc anh ta một cái, nhưng không đáp lại, anh nhìn thẳng vào An Thu Huyền, lãnh đạm nói: “Cô, mặc áo cưới vào rồi kết hôn với tôi.”
Tuy là giọng điệu ra lệnh nhưng đây là kết quả mà An Thu Huyền muốn!
Cô ta cố gắng hết sức để kìm nén sự kích động trong lòng: “Anh Tuấn Khoa, anh…
anh nói cái gì? Sao em lại có thể kết hôn với anh được chứ?”
“Hà Tuấn Khoa, cậu đang làm cái gì vậy?
Câu muốn cưới con Ánh, có liên quan gì đến người phụ nữ này chứ?” Nguyễn Cao Cường lạnh lùng hỏi.
“Đúng vậy, Hà Tuấn Khoa, anh bị điên hay sao? Giang bị người ta bắt cóc, bây giờ anh lại muốn cưới cô ta, anh còn muốn cưới cái quái gì chứ?” Hoàng Kiều Liên không hiểu, không lẽ là vì đối phó với khách khứa bên ngoài sao?
Hà Tuấn Khoa không có thời gian để giải thích với họ rằng anh muốn tổ chức đám.
cưới càng sớm càng tốt, trước tiên là bảo vệ anh toàn cho Lâm Hương Giang.
“Không phải cô luôn muốn gả cho tôi sao? Bây giờ kết hôn với tôi” Hà Tuấn Khoa không quan tâm đến việc An Thu Huyền có đồng ý hay không, liền ra lệnh cho chuyên gia trang điểm giúp cô ta mặc váy cưới vào, hôn lễ sẽ bắt đầu ngay lập tứ!
c “Hà Tuấn Khoa, thay vì đi cứu con Ánh, cậu lại đi kết hôn với người phụ nữ khác, con Ánh nó đã nhìn lầm cậu rồi!” Nguyễn Cao.
Cường quá lo lắng, sau khi mắng mỏ giận dữ nói: “Bây giờ tôi sẽ đi cứu con bé, đợi khi tôi cứu được con bé, tôi sẽ không để nó gả cho.
cậu đâu!”
Nguyễn Cao Cường nói những lời cay nghiệt, rồi quay người bước đi, khuôn mặt nhăn nhó đến đáng sợ.
“Hà Tuấn Khoa, tôi cũng nhìn lầm anh rồi!” Hoàng Kiều Liên cũng nặng nề trách anh rồi sau đó đi theo Nguyễn Cao Cường.
Chỉ có Cố Ngân Phương là cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, cô ấy nhìn Hà Tuấn Khoa và hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có cần em giúp không?”
Hà Tuấn Khoa biết bên kia bắt cóc Lâm Hương Giang là có mục đích, giờ anh chỉ có thể làm theo yêu cầu của bên kia và ra lệnh cho Hoài Vũ đi tìm kiếm, giải cứu cô.
“Không cần đâu, em cứ làm khách đi, xem anh hoàn thành lễ cưới” Mặt anh vô cảm nói Cố Ngân Phương ít nhiều cũng hiểu anh một chút, lúc này anh quả thật không bình thường.
Nhưng cô cũng biết, anh không thể ngồi yên được.
Trong phòng thay quần áo có mấy người giúp An Thu Huyền mặc áo cưới, cô ta muốn kìm chế vui mừng, nhưng khóe mắt và chân mày không giấu được vẻ hân hoan.
Rất nhanh đã mặc xong áo cưới, cô ta nhìn vào người trong gương, cô ta mới là cô dâu của anh.
“Không cần trang điểm, cứ như vậy, đi thôi” Hà Tuấn Khoa siết chặt cổ tay An Thu Huyền, vội vàng dẫn cô ta ra ngoài để hoàn thành hôn lễ.
An Thu Huyền không trang điểm, tóc cũng để xõa, trông không giống cô dâu chút nào.
Cô ta không khỏi có chút ấm ức, cô ta như vậy quá xuề xòa tùy tiện rồi, làm sao có thể gặp người khác đây chứ?
Anh ấy gấp gáp như vậy là vì cứu Lâm Hương Giang sao…
“Thu Huyền cô nhớ kỹ cho tôi, tôi chỉ kết hôn giả với cô để cứu Lâm Hương Giang thôi, đợi khi cứu được cô ấy, tôi sẽ giải thích với mọi người”
Hà Tuấn Khoa không muốn cô ta hiểu lầm, có những chuyện nhất định phải làm rõ ràng.
An Thu Huyền không khỏi cảm thấy ấm ức và không cam lòng, có phải là vì Lâm Hương Giang thì chuyện gì anh ấy cũng có thể làm không?
Tuy trong lòng cô ta cảm thấy rất khó.
chịu, nhưng ngoài mặt vẫn rất đồng cảm: “Em hiểu rồi, em sẽ phối hợp với anh”
Cho dù anh ấy cứu được Lâm Hương Giang, bọn họ không thể ở bên nhau, thì đối với cô ta cái đám cưới tùy tiện này cũng là một đám cưới thật sự!
Hà Tuấn Khoa ra lệnh và ban nhạc bắt đầu chơi nhạc cưới, anh dẫn An Thu Huyền cùng xuất hiện.
Khách mời vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng một số người vẫn nhận ra cô dâu này không phải là cháu gái nhà Nguyễn Cao, mà là cô An.
“Chuyện gì vậy? Không phải nói cô dâu là cháu gái nhà Nguyễn Cao sao? Cô ta là ai vậy?”
“Có phải là nhầm rồi không? Sao cô dâu lại trở thành cô ta?”
Khách mời bàn tán rất nhiều, nhất là vì hầu hết khách mời hôm nay đều là người thân và bạn bè của nhà Nguyễn Cao, họ thấy cô dâu không phải Nguyễn Cao Ánh nên tất cả đều bối rối.
“Hà Tuấn Khoa cậu kết hôn với ai vậy?
Cháu gái lớn nhà Nguyễn Cao của chúng tôi đâu?” Mọi người phía bên gia đình Nguyễn Cao đều đứng lên hỏi.
Hà Tuấn Khoa không giải thích nhiều, anh chỉ muốn kết thúc hôn lễ này càng sớm àng tốt, anh nói nhỏ: “Hôm nay tôi muốn Ï n p tục bắt đầu lễ cưới.