"Vương gia!" Kỷ Khinh Chu vội vàng đứng dậy, xấu hổ đến nỗi cả lỗ tai đều đỏ.
Ánh mắt Lý Trạm lướt qua lỗ tai đỏ bừng của thiếu niên, chỉ nhàn nhạt nói, thanh âm mang theo chút ý vị người khác không đoán được.
"Ngày thường không thấy ngươi nói nhiều như vậy." Lý Trạm nói.
"Thần...... Cho rằng ngài là Tần công tử." Kỷ Khinh Chu hơi rũ đầu, không dám ngẩng lên nhìn Lý Trạm.
Kỷ Khinh Chu cũng không phải là người hay thổ lộ tâm tình, cho dù là Đồ Đại Hữu, ngày thường cậu cũng sẽ không nói mấy lời ra vẻ như vậy. Hôm nay vừa chịu xúc động quá lớn, phòng tuyến tâm lý có chút buông lỏng, hơn nữa hai ngày nay vẫn luôn ở chung với Tần Tranh, cảm thấy đối phương có thể hiểu được cảm nghĩ của cậu, vì vậy mới nhiều lời vài câu!
Ai mà ngờ người tới không phải Tần Tranh, mà lại là Lý Trạm!
Giờ phút này cậu chỉ hận không tìm cái khe đất chui vào, không bao giờ ra nữa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play