Kỷ Khinh Chu từ khi xuyên qua chưa từng thấy tiểu hoàng đế ầm ĩ như vậy bao giờ.
Lý Tùng dù được nuông chiều từ bé, nhưng không có thói hư tật xấu gì, tính tình rất tốt, cũng thật đáng yêu, đổi lại là người khác cũng sẽ yêu thích. Cho đến hôm nay vì bị hầm mất con thỏ, Kỷ Khinh Chu mới được diện kiến mặt khác của tiểu hoàng đế.
Tiểu gia hỏa cái đầu không lớn nhưng tiếng khóc lại cực kỳ vang dội, khóc hơn nửa ngày cũng không ngưng. Kỷ Khinh Chu lo lắng nó khóc nhiều sẽ bị sặc.
"Ta đi bắt cho ngài con khác được không?" Tần Tranh khuỵu gối bên cạnh dỗ dành, dịu dàng thương lượng: "Bắt mười con được không? Hay bắt toàn bộ thỏ trong rừng về cho ngài được không?" Tiểu hoàng đế khóc rất chuyên tâm, căn bản là không để ý tới hắn.
Kỷ Khinh Chu cũng không có kinh nghiệm dỗ con nít, chỉ có thể luống cuống tay chân đứng nhìn.
Lý Trạm bình tĩnh mà đợi một hồi, cảm thấy đã đến lúc, mới mở miệng nói: "Nín."
Y vừa dứt lời, tiếng khóc của tiểu hoàng đế liền ngừng lại, sau đó tủi thân hức hức mấy cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT