Sự trầm mặc trong chốc lát của cô không thoát khỏi ánh mắt của Hoắc Cảnh Thâm, trong đôi mắt đen láy hiện lên một chút do dự.
Nếu cô thực sự bị điếc và chỉ có thề đọc môi, làm sao cô có thể nghe thấy giọng nói của anh ta?
Lực sau lưng cô được nới lỏng, Hoắc Cảnh Thâm đứng dậy khỏi cô ấy.
Vân Thanh cũng đã bình tĩnh sau cú sốc vừa rồi, lập tức lật người lại, trợn mắt ngoác mồm nhìn Hoắc Cảnh Thâm bên giường.
Cô thực sự ngạc nhiên.
Làm sao nghĩ tới việc người đàn ông bước vào thực sự là Hoắc
Cảnh Thâm!
“ở Hồi Môn cửa ản cơm tối, rồi đến giường khách sạn?” Hoắc Cành Thâm dựa người trên giường, ánh mắt quét qua lạnh lùng, trên mặt mang theo ý cười, “Nếu không phải đêm nay là tôi vào… cô định sẽ thế nào?
Vân Thanh bất giác run lên, nhìn Hoắc Cảnh Thâm đang tỏa ra khí áp thấp khắp người, cô cắn rứt lương tâm không thể giải thích vì đang cố gắng gian lận mà bị bắt quả tang …
Cô nhìn tháy giấy bút trên bàn, tay chân muốn trèo qua.
Nhưng cô không đề ý rằng lằn vặt lộn với Hoắc Cành Thảm vừa rồi, đường viền cổ áo của cô bị xé toạc, khi cúi người xuống, cô lộ ra nội y và một nửa vòng một
trắng nõn mềm mại hấp dẫn.
Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Cảnh Thâm tối sầm lại tại chỗ…
Một người đàn ông khác muôn vào, cô ấy liều lĩnh như vậy?
Vân Thanh không biết mình đã lộ rồi, vươn tay muốn lấy giáy bút trên bàn, đột nhiên cổ một bàn tay to dỡ lấy bụng dưới của cô, giây tiếp theo, quay một vòng, cô bị Hoắc Cảnh Thâm bế lên vai.
Vân Thanh đang định giãy giụa thì nghe thấy bên tai có tiếng nổ lớn.
Hoắc Cảnh Thâm mạnh mẽ đạp mờ cửa phòng tắm.
o
H
Vân Thanh âm thầm bỏ bàn tay đánh lén xuống, cô vẩn là thành thật hơn.
Hoắc Cảnh Thâm ném cô vào bồn tắm.
Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông ảm đạm lạnh lùng, giọng điệu bất đắc dĩ nói: “Tắm sạch sẽ, đừng để tôi ngừi thấy mùi rượu cùa cô”
Vân Thanh:-…”
Có thể chỉ mặt không, rốt cuộc trong chúng ta ngửi thấy nhiều rượu hơn?
Trực giác cho cô biết rằng hiện tại tên biến thái nảy đang cỏ tâm trạng rất tồi tệ.
Mặc dù cô ấy không thể xác định lý do cụ thể, nhưng điều đó lả luôn luôn đúng để tốt.
Vân Thanh nhanh chóng viết một dòng trên giấy, nhin thấy Hoắc
Cảnh Thâm xoay người rời đi, liền vội vàng đứng dậy khoác tay hắn.
Anh đang đứng, còn cô thì nửa quỳ trong bồn tắm, với độ cao chênh lệch như thế này, cánh tay anh gần như không chạm vào bộ ng ực mềm mại cùa cô …
Hoắc Cảnh Thâm nhắm mắt hít một hơi.
Người phụ nữ này thực sự cần được tắm rửa!
Anh ta quay người iại, còn chưa kịp đụng chạm, Vân Thanh đã cầm tờ giấy viết sẵn trước mặt anh ta.
[Nếu không phải là anh vào tối nay, tôi sẽ tự mình giết hắn hoặc tự sát! Tuyệt đối thà chết chử không chịu bò cuộc!]
Hoắc Cành Thâm rũ mắt xuống nhìn người phụ nữ nhỏ bé vè mặt bi thương trước mặt sau một giây, lúc sau, hắn đột nhiên cong môi nở nụ cười.