Sau khi Vân Thanh rời đi không lâu, Winona đã tỉnh lại.
Sau khi nghe Dung Thần nói mình bị Tần Dĩ Nhu lợi dụng hạ độc, Winona tức điên cả người.
Cô ta gọi điện ngay cho Vương hậu khóc lóc nói, nhất định phải khiến Tần Dĩ Nhu lấy cái chết tạ tội!!
Dung Thần ở bên nhắc nhở cô ta: “Vân Thanh tiếu thư đã cứu sống tiểu thư Winona, cũng nên nhận được phần thưởng của hoàng thất.”
Nghe tên Vân Thanh, đồng tử Winona dao động, ánh mắt phức tạp, hoài nghi nhìn chằm chằm Dung Thần.
“Anh nói, tiện nhân Vân Thanh kia cứu tôi?!”
Nghe cô ta mở miệng ra gọi ân nhân cứu mạng của bản thân là tiện nhân.
Dung Thần cau mày, kiềm nén nói: “Chính xác là Vân tiểu thư đã tính toán, khiến Tần Dĩ Nhu bại lộ, chủ động lấy thuốc giải …”
“Tôi không tin con gà rừng đó lại có lòng tốt như vậy!”
Winona ngang ngược ngắt lời của Dung Thần, cô ta đột nhiên nghĩ tới gì đó, biểu cảm hung dữ.
“Tôi biết rồi! Nhắt định là do con gà rừng đó biết thân phận của tồi cao quý, muốn mượn việc chữa khỏi bệnh cho tôi, mà rửa sạch tội cô ta. Đợi sau khi có tiếng, sẽ tiếp tục mê hoặc Hoắc Cảnh Thâm!” Winona tự cho rằng mình hiểu rõ những mục đích của Vân Thanh, cô ta tức nghiến răng nghiến lợi, “Con gà rừng đáng chết, tồi sẽ không để cô ta giẫm lên người tôi!!”
Dung Thần: “… ”
Anh ta cảm thấy Hoắc Cảnh Thâm không coi trọng Winona mới là điều bình thường.
Nhưng nhiệm vụ duy nhất của anh khi tới nước B chỉ là bảo vệ Winona, còn những chuyện khác, anh không có hứng thú lo chuyện bao đồng.
Vân Thanh tiểu thư … coi như cô đen đủi rồi.
Winona lọi dụng thân phận hoàng thất, rất nhanh đã cho người điều tra ra hòm thư cá nhân của phía tồ chức.
Cô ta giận dữ viết rất nhiều “lịch sử đen tối” của Vân Thanh, nói với phía tổ chức, người con gái thế này không cỏ tư cách làm bác sĩ, càng không xứng tham gia Đại hội Y học!
Hoắc Cảnh Thâm đẩy cửa phòng VIP ở bên cạnh.
Nói là phòng bệnh, nhưng không khác cán hộ là mấy, chỉ khác một điều là mùi thuốc khử trùng thoang thoảng trong không khí.
Vân Thanh không ở trên giường, cửa phòng tắm vẫn đang đóng.
Người vẫn đang tắm.
Hoắc Cảnh Thâm nhìn thời gian, ngồi ở chiếc bàn nhỏ, tiện tay mở điện thoại xử lí công việc.
Đúng lúc đó, một email chính thức được gửi tới hòm thư của anh từ hoàng thất nước B.
Hoắc Cảnh Thâm khẽ nhíu mày.
Nói ra, hòm thư này là do Hàn Mặc lập, nói đây là hòm thư riêng của phía ban tổ chức Đại hội Y học.
Ngoài việc cực kì quan trọng, như chủ đề thi cuối cùng của mỗi kì Đại hội Y học, sẽ gửi tới đế anh xem. Còn có lần này Tần Quân Thành mắc bệnh nặng, tự coi mình là đề thi của Đại hội Y học lần này, cũng cần phải thông qua sự đồng ý của Hoắc Cảnh Thâm … Ngoài ra, hòm thư này cũng sẽ không nhận những email khác.
Nhưng lúc đó, có email được gửi tới từ hoàng thất nước B xa lắc xa lơ.
Hoắc Cảnh Thâm đoán ra được người viết là ai.
Ánh mắt anh lạnh lùng, nhấn vào, nội dung bên trong, lại khiến ánh mắt anh lại càng lạnh lùng lãnh đạm hơn ….
Lúc ấy, Winona ở trong cán biệt thự đang vô cùng đắc chí
chờ email từ phía ban tổ chức.
Trong email, cô ta đã thêm mắm thêm muối khiến Vân Thanh trỏ’ thành một người phụ nữ lẳng lơ, chuyên đi quyến rũ đàn ông! Hơn nữa còn kiêu câng ngạo mạn, vì muốn quyến rũ chủ tịch Tập đoàn Đế Vương mà không từ thủ đoạn!
Nghe nói người đứng đầu phía ban tổ chức là một người đàn ông.
Bất cứ người đàn ông nào cũng không có ấn tượng tốt với người con gái như vậy, khi ấy, con gà rừng Vân Thanh kia sẽ chẳng khác nào dã tràng xe cát biển đông, làm gì cũng chỉ là lãng phí.
Quả nhiên, chẳng lâu sau cô ta đã nhận được câu trả lời từ phía ban tổ chức.
Người đứng đầu phía ban tổ chức: [Cô muốn chúng tôi xử lý thế nào?]
Winona rất bất ngờ.
Mặc dù cô ta nghe nói, người đứng đầu phía ban tổ chức có địa vị cao, nhưng giờ xem ra cũng chì là một thương gia giàu có, vẫn lép vế trước hoàng thất! Dù có nhiều tiền cũng
phải đối xử khách khí với cô!
Winona tất nhiên mong Vân Thanh sẽ bị xé nát mặt, nửa đời sau sống không bằng chết…
Nhưng email này cô ta viết dưới danh nghĩa hoàng thất, tới lúc đó người hoàng thất đều sẽ nhìn thấy. Trong hoàng thất, nhất là trong tim hoàng hậu, cô ta là một thiên sứ lương thiện!
Winona tất nhiên khồng thể nói thẳng ý của mình.
Cô ta giả vờ giả vịt trả lời: [Sự tồn tại của Vân Thanh, đối với giới y học hay cả Bắc Thành đều là sự sỉ nhục. Hy vọng ngài có thề gạch tên cô ta khỏi giới y học, đuổi ra khỏi Bắc Thành!]
Bắc Thành là địa bàn của Hoắc Cảnh Thâm, cô ta không thề rời tay.
Nhưng một khi Vân Thanh rời khỏi Bắc Thành, chắc chắn sẽ trở thành con cá trên thớt của cô ta, mặc cô ta làm thịt!
Khóe miệng Winona khẽ nhếch lên cười khẩy.
Tới lúc đó, cô ta sẽ cho người bắt Vân Thanh, từ từ giày vò cô!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT