Chí Hữu đi đến nói với Tiểu Khuê.

“ Anh xin lỗi đã gây ra hiểu lầm cho em và Chí Thượng.”

Tiểu Khuê lắc đầu nói.

“ Không phải lỗi của anh đâu, em sẽ nói chuyện với anh ấy khi anh ấy bình tĩnh lại.”

Chí Thượng chẳng có tâm trí nào để làm việc hắn lái xe đi ra ngoài đến hộp đêm để uống rượu giải tỏa tâm trạng của mìn, hắn còn gọi Lưu Đức ra để làm bạn tâm sự.

“ Cậu còn nhớ đến người bạn này đấy à cậu không còn đến trường đua thường xuyên nữa tớ tưởng cậu đã từ bỏ cuộc chơi rồi chứ.”

Chí Thượng rót rượu cho Lưu Đức rồi nói.

“ Uống đi đừng nhiều lời.”

Chí Thượng không ngừng uống rượu, hắn uống đến khi không còn tỉnh táo được nữa Lưu Đức liên tục ngăn cản Chí Thượng.

“ Được rồi đừng uống nữa cậu định không về nhà à.”

Chí Thượng cười chua sót nói.

“ Về để làm gì chứ.”

Lưu Đức đưa tay vỗ vào vai của Chí Thượng nói.

“ Thôi đừng tự hành hạ bản thân của mình nữa hai người cũng đã đủ trưởng thành rồi hãy đối diện với nhau giải quyết vấn đề trốn tránh cũng không phải là cách để tớ đưa cậu về.”

Chí Thượng được Lưu Đức đưa về nhà, hắn đã vô cùng say đến cả đi còn không vững nữa, Lưu Đức phải dìu Chí Thượng đi vào bên trong nhà, Tiểu Khuê nghe có tiếng ồn ào cô vội vàng chạy xuống nhìn thấy Chí Thượng đã say đến đi đứng loạng choạng cô vội vàng chạy xuống đỡ lấy hắn nhưng Chí Thượng lại đẩy cô ra tự mình bước lên phòng, Tiểu Khuê cũng vội vàng đi theo để đỡ Chí Thượng cô sợ hắn sẽ té ngã nhưng Chí Thượng không cho cô động vào mình, hắn mệt mỏi nằm xuống giường Tiểu Khuê đi đến cởi giày ra cho Chí Thượng thoải mái thì cô lại bị hắn lạnh lùng nói.

“ Không cần.”

Nói rồi Chí Thượng ngồi dậy tự mình cởi giày ra rồi ném lung tung, Tiểu Khuê thoáng chốc đau lòng cô đi đến nhặt lấy giày của Chí Thượng để ngay ngắn lại, bây giờ hắn đang rất giận Tiểu Khuê có làm gì thì Chí Thượng cũng sẽ khó chịu với mình, cô chỉ lặng lẽ nằm xuống một góc giường.

Chí Thượng bỗng nhiên mở mắt hắn quay sang nhìn Tiểu Khuê hắn lại tưởng tượng đến cảnh tượng xảy ra giữ Tiểu Khuê và Chí Hữu lúc sáng cơn tức giận của hắn lại một lần nữa nổi dậy Chí Thượng mạnh bạo kéo Tiểu khuê quay lại rồi cúi xuống điên cuồng hôn lên cổ của cô, Tiểu Khuê hơi hoảng sợ vì những hành động bất chợt của Chí Thượng cô đưa tay đẩy hắn ra né tránh nói.

“ Anh bị gì vậy?”

Chí Thượng vẫn không hề để tâm đến những lời của Tiểu Khuê nói cô rất khó chịu khi bị cưỡng ép như thế Tiểu Khuê đẩy mạnh Chí Thượng ra nghẹn ngào nói.

“ Em không muốn anh đừng ép buộc em.”

Chí Thượng nhìn cô bằng ánh mắt đầy sự tức giận hắn dường như không say nhưng đang cố để mình say để quên đi mọi chuyện nhưng càng muốn quên nó lại càng hiện ra trong đầu của hắn.

Chí Thượng đứng lên nói.

“ Cô từ chối tôi vì tâm tư đã có người khác rồi chứ gì.”

Nói rồi hắn quay người rời đi Tiểu Khuê vội vàng đi đến níu tay của Chí Thượng lại nói.

“ Anh đang không được tỉnh táo anh định đi đâu.”

Chí Thượng giật mình tay mình lại nói.

“ Không liên quan gì đến cô.”

Tiểu Khuê cảm thấy vô cùng mệt mỏi khi bị hiểu lầm hết lần này đến lần khác mà không có cơ hội để giải thích bọn họ không hề muốn tin cô, nước mắt của Tiểu Khuê bất giác rơi xuống cô sợ Chí Thượng đã say mà còn lái xe đi ra ngoài thì sẽ rất nguy hiểm nên cô đã lên tiếng nói.

“ Anh không muốn nhìn thấy em thì em sẽ đi anh hãy ở lại phòng nghĩa ngơi đi đừng đi đâu hết.”

Nói rồi Tiểu Khuê lau nước mắt cô định bước đi thì Chí Thượng lại lạnh lùng bước đi trước hắn mạnh tay đóng sầm cửa lại để một mình Tiểu Khuê ở lại trong phòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play