Ngày Cố Doãn đi, Trịnh Tây Tây ra sân bay tiễn anh.

Lời muốn nói cô đều đã viết trong tờ ghi chú, nhất thời lúc này không biết nên nói gì cho đến khi Cố Doãn ôm lấy cô.

Cô có hơi muốn khóc, không biết vì sao.

Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được cảm giác chia tay. Trước kia mặc kệ là đi học, hay là rời khỏi Liễu gia thôn đi tới thành phố Văn, hoặc là rời khỏi nhà họ Trịnh, cảm xúc của cô cũng không nhiều, cô cảm thấy mình là người không tim không phổi, không có quá nhiều tình cảm dư thừa, bây giờ mới phát hiện vốn dĩ không phải như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play