Rời khỏi nghĩa trang, chú Lâm vẫn đứng đợi ở chỗ cũ nhưng lại không thấy chiếc Bentley đó nữa mà thay vào đó là một chiếc xe nhà di động, trên xe còn để hai tấm bạt, Trịnh Tây Tây mở cửa xe tiến vào ngồi bên ghế phó lái. Cố Doãn kinh ngạc một lúc, mỗi lần từ nghĩa trang quay về, anh đều sẽ biến mất mấy ngày, cả ngày đi chơi đủ các loại trò chơi khác nhau để tiêu hao thể lực như đua xe, nhảy dù, lặn biển...... Buổi tối anh sẽ tìm một nơi để cắm trại, thẳng đến khi đem một thân tâm trạng tiêu cực của mình tiêu hao triệt để mới trở về. Anh vốn định trước tiên đưa Trịnh Tây Tây trở về, anh không muốn để tâm trạng tiêu cực của bản thân mình truyền sang cho cô.

Trịnh Tây Tây ngồi trên xe, ánh mắt vô thanh nhìn vào anh, Cố Doãn hỏi cô: “Em gái, em nghĩ kỹ chưa?”

“Vâng, em đến nghỉ cũng đã xin phép rồi.” Cô ngừng một chút, “Anh, không phải chỉ có anh mới cần giải sầu.”

Cô nhìn anh nói tiếp: “Em cũng cần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play