Thương Minh mới vừa bị đẩy vào phòng chứa đồ, còn chưa kịp đứng vững thì bỗng nhiên đập vào mắt là một hình ảnh ngoài ý muốn, cánh tay anh chống trên mặt tường để dừng lại.
Hi Mộ còn chưa kịp nói ra một câu kinh ngạc cảm thán, máu nhất thời dâng lên như có cây đuốc đốt từ lưng đến sau vành tai, thiêu đốt đến mức cô quên mất mình phải nói thế nào.
Tuy rằng bên trong áo thun còn có áo bên trong nhưng nói như thế nào cũng là kiểu dây cực kỳ riêng tư, vừa mỏng vừa xuyên thấu, vẫn là màu trắng nhạt.
Ngay cả váy hai dây cô cũng chưa từng mặc nào gặp được kiểu tình huống này, theo bản năng muốn che ngực lại, cũng muốn mở cửa mời anh đi ra ngoài, do dự một lúc không biết nên thực hiện cái nào trước, suy nghĩ cũng loạn thành một nồi bột nhão.
Ngay cả Thương Minh thấy cô tới tới lui lui cả buổi, cũng nhịn không được đánh vỡ bầu không khí vi diệu này…
“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Hi Mộ suy nghĩ, nói đúng sự thật: “…… Tôi cũng không rõ lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT