Lúc mới vừa nghe thấy hai chữ “tắm rửa”, Lâm Lạc Tang thật ra còn chưa ý thức được cái gì không hợp.
Cô cụp mắt theo bản năng, vén tay áo lên chuẩn bị xả nước cho anh, xả được một nửa thì kịp phản ứng.
Lâm Lạc Tang xoay người đứng nhìn anh ở dưới ánh đèn vàng ấm áp ở phòng tắm, cho rằng mình nghe nhầm rồi.
“Anh nói cái gì?”
Bùi Hàn Chu nheo mắt, nghiêm trang ra hiệu cho cô nhìn về phía cánh tay bó thạch cao của mình: “Đã hơn hai mươi tiếng đồng hồ anh chưa tắm, còn đi bệnh viện lên máy bay.”
Lại chậm rãi nói: “Anh muốn tắm rửa một cái, không phải rất bình thường sao?”
Anh vốn dĩ đã thích tắm, lời này chợt nghe xong hình như cũng không có tật gì xấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT