Hiếm khi nghe thấy điều gì đó gần giống như khen ngợi được nói ra từ miệng người đàn ông này, Lâm Lạc Tang nhướng mày, ngửa đầu dựa vào gối ôm: “Tổng giám đốc Bùi hà cớ gì nói ra mấy lời này, đêm nay xem tôi biểu diễn à?”
Thình lình nói giọng cô êm tai khiến cô còn ”được thương yêu mà lo sợ”.
Bùi Hàn Chu cụp mắt rồi đi đến bên cạnh bàn: “Đêm nay em có biểu diễn ư?”
“Xía, ngay cả màn trình diễn của tôi cũng chưa xem mà còn ở chỗ này nhắm mắt thổi phồng,” cô nhìn chằm chằm bộ móng mới làm của mình ngẩn người một lúc, lúc này mới nói, “Tôi thấy một mình La Tấn cũng rất tịch mịch, nếu anh thật sự muốn đi thì đi chung với anh ấy đi, xem vở kịch nói thôi mà, cũng không gọi là gì.”
Nhưng nói đến đĩa CD kia, cô đã từng nghe La Tấn nhắc tới hai lần, nhìn dáng vẻ hình như là cục cưng của Bùi Hàn Chu trước khi kết hôn, đáng tiếc là sau khi kết hôn cô cũng chưa từng thấy một lần nào chứ đừng nói là nghe qua.
Người đàn ông này tuy rằng có đôi khi rất không có lương tâm nhưng nguyên tắc cơ bản vẫn phải có, đối với điều sẽ không vô duyên vô cớ bị đội nón xanh này cô còn tương đối yên tâm.
Nghe lời đề nghị xem kịch nói của cô, Bùi Hàn Chu trả lời vẫn là hai chữ: “Không đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT