Đối mặt với ám chỉ lau tóc của cô, anh nhíu mày lại, ánh mắt nhìn chằm chằm cô vài giây.
Sau khi bị người phụ nữ này xem như giá áo, anh lại phải thành người hầu lau tóc cho cô có đúng không?
Ngay lúc Lâm Lạc Tang bị nhìn chằm chằm đến mức đánh trống lui quân thì không biết Bùi Hàn Chu nghĩ đến cái gì mà nhanh chóng cong môi, nụ cười nơi khóe miệng có ý tứ khá lương thiện và lưu luyến.
Anh giơ tay, bình tĩnh tự nhiên mà cụp mắt: “Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT