Bên trong xe không bật đèn, sườn mặt Bùi Hàn Chu được bao phủ bởi bóng đen, biểu cảm và ánh mắt đều nhìn không rõ cho lắm.
Lâm Lạc Tang nhìn anh một cái, lúc này sau khi xem xét kỹ mới phản ứng lại rồi quay đầu nhìn nơi đầu hẻm.
Quả nhiên, xe khởi động Đoàn Thanh mới rời đi.
“Xứng đáng thì cũng không xứng đáng bao nhiêu……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT