Thỉnh cầu của thiếu niên ngây ngô mà lại non nớt khiến bóng đêm đã cực hạn ái muội lại càng khiến người ta nhân tâm khó nhịn, Cố Dật Nhĩ chỉ cảm thấy tim như nổi trống, trong lòng vẫn luôn có một giọng nói thúc giục cô thêm một chút nữa, cho dù Tư Dật thỉnh cầu mềm mại như thế nhưng lúc này cô chỉ muốn nhìn vào đôi mắt như ngọc đen của cậu, thu hết ngượng ngùng và bất an trong đôi mắt đó.
Trong lòng suy nghĩ như vậy, tay cô cũng thập phần phối hợp xoa xoa lỗ tai cậu.
Trong giây phút ngón trỏ tiếp xúc với tai cậu, cô cảm nhận được Tư Dật nhẹ nhàng run rẩy.
Vành tai nóng bỏng, cho dù ánh trăng không soi rõ được nhan sắc nhưng dường như cô cũng có thể tượng tượng được, trên da thịt trắng nõn đến gần như trong suốt đó có một tia nắng chiều hoa mỹ rực rỡ.
“Làm cái gì thế?”
Tư Dật nhỏ giọng oán trách, giọng nói không có mát lạnh như ngày thường mà mang theo một tia làm nũng.
Cố Dật Nhĩ nuốt nuốt nước miếng, ngốc nghếch nói: “Tớ muốn nhìn cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT