Liệp Chứng Pháp Y - Tổ Trọng Án ( Quyển 3)

Chương 40: Chậc, yêu đương rồi kết hôn chỉ thêm phiền phức chứ có gì hay ho đâu chứ ?


1 năm

trướctiếp

Mặc cho La Gia Nam giải thích suốt dọc đường, Kỳ Minh vẫn luôn phớt lờ hắn. Mãi cho đến khi nghe hắn nói ‘đàn ông trong mắt em chỉ có hai loại là anh và những người khác’ thì anh mới bất đắc dĩ cười một chút. Vốn dĩ La Gia Nam đã sẵn sàng chứng minh lòng chung thuỷ của mình bằng những hành động thiết thực nhưng khi vừa bước vào nhà thì hắn nhận được cuộc gọi từ Lữ Viên Kiều.
Sau khi điều tra sâu rộng về các mối quan hệ xã hội của Tiêu Văn Hằng, cảnh sát đã nhắm đến một người phụ nữ tên Tăng Tuệ Anh. Cô ta từng làm trợ giảng cho Tiêu Văn Hằng, năm ngoái cô xin làm nghiên cứu sinh ngành Khoa học di truyền tại một viện nghiên cứu của Đức và rời trường Đại học Nông nghiệp. Những người có liên quan đã xác nhận rằng cô đã trở lại Trung Quốc vào cuối tháng sáu năm nay, có người còn thấy cô đến trường học.
Sở dĩ bọn họ bắt đầu điều tra cô ta là bởi vì các đặc điểm ngoại hình của cô trùng khớp với dấu giày được tìm thấy ở vách đá: Chiều cao 1m55, đi giày cỡ ba mươi lăm. Ngoài ra, trước kia cô ta cũng từng có mâu thuẫn với Tiêu Văn Hằng. Theo lời một người quen, luấn án mà cô ta nộp thì xét tuyển cao học vốn là bài nghiên cứu sắp được xuất bản dưới tên của Tiêu Văn Hằng. Tuy nhiên, phần lớn thí nghiệm và công tác thống kê số liệu đều do cô làm, nhưng Tiêu Văn Hằng lại là chủ nhiệm đề tài. Hành vi của Tăng Tuệ Anh dẫn đến việc Tiêu Văn Hằng không thể đăng kí xuất bản đề tài này nữa, và nó chẳng khác gì đâm thẳng vào giảng viên. Vì vậy, Tiêu Văn Hằng gửi một lá thư đến học viện Tăng Tuệ Anh xin nhập học và kể cho bọn họ mọi chuyện. Việc này suýt chút nữa khiến cô mất đi một cơ hội quý giá.
May mắn thay, Tăng Tuệ Anh học giỏi nên trường không từ chối đơn xin nhập học của cô, nhưng bọn họ giảm học bổng từ toàn phần thành bán phần. Đây lại là một tin xấu đối với Tăng Tuệ Anh, bởi lẽ nếu không được học bổng toàn phần thì số tiền tiết kiệm của cô không đủ để trang trải sinh hoạt phí trong suốt thời gian du học. Cô thuộc diện sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, để không tăng thêm gánh nặng cho gia đình mà cô đã chấp nhận chọn một chuyên ngành được nhà nước miễn học phí khi thi đại học. Thời ấy, trong lúc bạn bè đang tận hưởng niềm vui thanh xuân, được yêu đương, ăn các món ngon, chơi game, hay đi du lịch khắp nơi thì cô không về nhà trong suốt bốn năm, ngoại trừ học tập thì cô chỉ dành thời gian đi làm thêm. Tiêu Văn Hằng thấy cô siêng năng, chân chất, và có tinh thần học tập thì tuyển dụng cô làm trợ giảng sau khi cô học xong cao học. Ông ta cho phép cô tham gia vào đề tài nghiên cứu và còn hỗ trợ tài chính cho cô.
Đáng lí một cặp thầy trò như vậy thì nên đầy ân tình và thắm thiết chứ không phải mâu thuẫn đến mức phải ‘cạch mặt’. Nhưng những người trong trường không nghĩ bọn họ thù nhau, vì trong ấn trượng của họ, Tăng Tuệ Anh chưa từng có xung đột với ai. Ngay cả khi bị Tiêu Văn Hằng buộc tội công khai vì luấn văn, cô ấy chỉ nói hai tiếng ‘xin lỗi’ chứ không hề thanh minh cho bản thân. Hơn nữa, cô ấy cũng đã rời đi và đang sải cánh hiện thực hoá ước mơ của mình, vậy thì tại sao cô ấy phải quay lại để giết người thầy cũ?
Vì vậy, không ai tin cô ta là kẻ giết người.
“Đàn anh, điều tra hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp