Liệp Chứng Pháp Y - Tổ Trọng Án ( Quyển 3)

Chương 38: Sự chán ghét trước giờ đều thành lòng kính trọng đối với người anh hùng chí lớn gặp nhau


1 năm

trướctiếp

“À, đúng rồi, đúng rồi. Tôi nhận nhầm đó, ông báo cho đồn cảnh sát nhanh lên chứ đừng có để người ta tới đây. Rút hết, rút hết đi! À, ông cũng đừng có tới đây nha, người chạy từ lâu rồi.”
La Gia Nam gọi cho Hứa Kiệt mà cáu kỉnh như sư tử bị nhốt trong lòng sắt. Hắn đi đi lại lại trong phòng, mỗi tấc đất không bị nội thất chặn lại là hắn đều bước qua. Cả đời này có mấy lần làm đúng quy định đâu, được một lần hắn cố gắng nhẫn nhịn chờ mọi người tới thì ai ngờ lại tự vả bản thân một cái.
Nhưng hắn nói lí với ai bây giờ?
Đặt điện thoại xuống, La Gia Nam vừa nhìn Đàm Hiểu Quang đang dựa vào cửa nhà vệ sinh hút thuốc, vừa nhìn Trang Vũ đang đứng ở cửa sổ quan sát động tĩnh dưới lầu. Năm phút trước, thậm chí là ngắn hơn, hắn bị hai người này đè úp mặt xuống giường, suýt nữa bị chết ngạt vì cái gối. Khi đó, hắn vô cùng tức giận bởi cái ý nghĩ đây là hiện trường ‘giao thiệp’ giữa nội gián trong Cục và tên buôn ma tuý, không chỉ giận mà hắn còn buồn nữa. Hắn cảm thấy ở nơi đây, hắn sẽ kết thúc cuộc đời như một thước phim xúc động lòng người, ngay cả khung cảnh lễ truy điệu anh hùng liệt sĩ cũng hiện ra trước mắt hắn.
Đương nhiên trong hội trường không thể thiếu Kỳ Minh. Khi nghĩ tới người yêu có thể sẽ khóc vì hắn, thân thể La Gia Nam như được tiếp máu và bùng lên một khát vọng sống chưa từng có. Mạch máu trên cánh tay hắn nổi lên, hắn giãy ra khỏi Trang Vũ đang ấn nửa bên phải mình ra rồi rút súng chĩa vào đầu Đàm Hiểu Quang.
Hắn hung tợn, Đàm Hiểu Quang cũng chẳng phải người hiền lành. Bị súng áp vào trán mà hắn ta vẫn không buông tay, lại còn vặn cánh tay La Gia Nam trái ngược chiều xương khớp. Cơn đau khiến mắt hắn nổi lên từng luồng sáng đen đỏ, suýt nữa không kiềm được mà bóp cò. Trong một phần nghìn giây hắn do dự, Trang Vũ rút súng rồi thốt lên ‘Hiểu Quang đang đi nằm vùng!’. Lời lời này ngay lập tức ngay chặn cuộc chiến giữa những con mãnh thú đáng ra không nên xảy ra này.
Trận chiến này kéo dài không bao lâu nhưng nó lại là một trận bạt mạng khiến ba người họ không ngừng thở dốc. Một lúc sau, bọn họ bình tĩnh lùi lại và chỉnh trang quần áo lộn xộn và đứng ở một góc mà có thể thấy rõ đói phương. Thấy La Gia Nam liên tục xoay vai, Trang Vũ nén giận rồi hỏi: “Cánh tay em có sao không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp