Đệ ngũ thập tứ chương: Cảm nặng, đăng chương mới không động*.

*不动 - bất động - chẳng hiểu bất động cái gì, maa, dù sao thì Bổn Điểu lại không đứng đắn rồi, kệ nàng động cái gì không động cái gì

Học sinh đại học và học sinh cao trung khác nhau, bọn họ tinh lực tràn đầy như học sinh cao trung, nhưng học sinh đại học có nhiều thời gian hơn, tình yêu ở đại học cũng khác, ở cao trung thì bị gọi là yêu sớm, cha mẹ thầy cô biết sẽ bị phê bình, nhưng ở đại học thì không có ai chửi ngươi nữa, đó là lúc hợp lý để yêu đương, để gia đình biết có khi còn vui vẻ hơn, có thể còn định nhân cơ hội này gả ngươi đi luôn, tốt hơn so với để thừa* lại.

*a.k.a Ế

Cho nên khai giảng chưa được bao lâu, số điện thoại của Nhậm Yên Vũ không biết tại sao bị người ta có được, Nhậm Yên Vũ không giống với Nhậm Bình Sinh, khí thế của Nhậm Bình Sinh quá cường đại, con người quá bảo thủ, suốt ngày trưng gương mặt nghiêm túc ra, ngoại trừ học vẫn là học.

Nhậm Yên Vũ dịu dàng, ăn nói khéo léo, bởi vì tuổi tác mà còn mang theo sự ngây thơ chỉ các em gái cao trung mới có, tại thời đại mỹ nữ nhiều vô số kể này, muội muội ngây thơ như vậy mới làm người ta động tâm.

Cho nên điện thoại của Nhậm Yên Vũ rất nhanh đã bận rộn, luôn có người gọi đến, nói chuyện đủ thứ, lý do đủ thứ nói chung chính là các loại đủ thứ.

Nhậm Bình Sinh gọi vài cuộc đều đang trong trạng thái máy bận, liền thấy bực mình.

Dự định chờ Nhậm Yên Vũ tan học rồi hỏi nguyên nhân, nhưng mà nàng còn chưa hỏi a, kết quả sắc mặt của Nhậm Yên Vũ còn không xong hơn so với nàng, vừa ra cửa đã la: "Tỷ tỷ, ta muốn đổi điện thoại, đúng là phiền muốn chết, không biết là ai công khai số điện thoại của ta! Ngày nào cũng phiền muốn chết." Quan trọng chính là, nàng không có cơ hội nói chuyện điện thoại với Nhậm Bình Sinh!

Chết tiệt!

Nhậm Bình Sinh chăm chú suy nghĩ một hồi, vừa nhớ đến việc mình gọi mấy cú mà máy đều bận, cái kia là lửa bốc a, vì vậy cái gì cũng không nói, lập tức đổi điện thoại, phải đổi ngay nha!

Cho nên sáng sớm ngày hôm sau, hai người thấy không có tiết liền dự định đến cửa hàng điện thoại xem thử, kết quả xem xem liền cùng mua mỗi người một chiếc... sau đó đổi số.

Cho nên mới nói phụ nữ chính là bại gia*.

*Phá sản

Phụ nữ bại gia đi ra từ cửa hàng điện thoại, rất đúng lúc gặp phải Hàn Phong.

"Thật trùng hợp, đến mua điện thoại à?" Hàn Phong nhìn thoáng qua chiếc túi trong tay hai người.

Bởi vì cùng trường, thời gian ở cạnh cũng không tính là ít, cho nên thái độ của Nhậm Bình Sinh đối với Hàn Phong cũng không tệ lắm, thấy Hàn Phong hỏi vậy, cũng chỉ cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc túi trong tay mình, sau đó nói: "Phải, bất cẩn một chút liền mua dư một cái."

Hàn Phong nhún vai, hỏi: "Ăn cơm chưa?"

Nhậm Bình Sinh nói: "Vẫn chưa, đang chuẩn bị tìm chỗ."

Hàn Phong cười nói: "Ta biết một chỗ, đồ ăn ngon lắm, có muốn cùng đi không?"

Nhậm Bình Sinh nhìn Nhậm Yên Vũ hỏi: "Muốn đi chứ?"

Nhậm Yên Vũ híp mắt liếc Hàn Phong, không biết đang nghĩ gì một lát sau gật đầu, vui vẻ nói: "Được."

Nếu mọi người đã không phản đối, vậy chuyện này cứ vui vẻ quyết định thôi. Ba người cùng đến quán Hàn Phong đề cử ăn trưa, bởi vì không phải cuối tuần, cho nên lúc này quán cũng không nhiều người lắm. Ba người được xếp ngồi ở nơi gần cửa sổ, nhưng sau khi Nhậm Bình Sinh đưa mắt nhìn Nhậm Yên Vũ, cảm thấy vì để bản thân có được bữa trưa yên tĩnh đồng thời thuận lợi, vẫn nên chọn chỗ bí mật một chút, cho nên ba người lại thay đổi vị trí, ngồi trong góc phòng.

Bởi vì là quán Hàn Phong giới thiệu, cho nên lúc ăn cơm Hàn Phong cũng giới thiệu món, đúng lúc Nhậm Bình Sinh cũng thích ăn, cho nên nàng không có ý kiến, Nhậm Yên Vũ híp mắt nhìn Nhậm Bình Sinh, bày tỏ mình cũng không có ý kiến gì.

Vì vậy đồ ăn không có tăng thêm, bữa cơm này cũng khá thuận lợi, Nhậm Yên Vũ vẫn an tĩnh, Nhậm Bình Sinh rất may mắn lần này Nhậm Yên Vũ có nể tình, không ở bên ngoài nói gì kỳ kỳ quái quái.

Lúc ăn cơm Hàn Phong lễ phép hỏi Nhậm Yên Vũ có lựa chọn CLB nào hay không, Nhậm Yên Vũ híp mắt đáp, nằm trong dự liệu của Hàn Phong, hắn nói: "Quả nhiên là CLB của tỷ tỷ a. Xem ra không chỉ mỗi hội trưởng đại nhân yêu em gái nghiêm trọng."

Bị Hàn Phong nói như vậy, Nhậm Bình Sinh chột dạ nha! Chột dạ nha! Má ôi rốt cuộc nàng đã hiểu cảm giác làm kẻ trộm không dễ chịu chút nào.

Trên mặt Nhậm Yên Vũ cũng không có phản ứng gì, không biết là giả vờ bình tĩnh hay là thế nào, dù sao dùng tổng kết của Nhậm Bình Sinh mà nói, da mặt dày chính là ưu thế.

Hàn Phong uống xong ly nước trong tay, cười đến vui vẻ vô cùng với Nhậm Bình Sinh, hắn cười đến vẫn giống như hồi cao trung, mang theo cảm giác thèm ăn đòn, dù đã thấy nhiều năm như vậy rồi, nhưng mỗi lần Hàn Phong cười như vậy Nhậm Bình Sinh vẫn nhịn không được có chút ngứa tay.

A a a, ngươi muốn cười thì cười, tại sao phải cười thành dạng này a?

Ngươi không ăn đập ngươi chịu không nổi à? Không ăn đập chịu không nổi à?

Hãm hại mà!

Sau khi ăn xong, hàn huyên vài câu thì ai về KTX nấy.

Bởi vì chuyện này chỉ là chuyện hay xảy ra trong cuộc sống, cho nên Nhậm Bình Sinh hoàn toàn không để trong lòng. Sau đó lại một tháng trôi qua, trong lúc đó bởi vì ở cùng nhau thật sự bất tiện, Nhậm Bình Sinh bảo Nhậm Yên Vũ quay về KTX của mình, Nhậm Yên Vũ vậy mà lại không nói gì, đúng là hiếm thấy.

Trong một tháng có thể xảy ra rất nhiều chuyện, ví dụ như, trang web của trường lại sôi trào một lần nữa. Ví dụ như, ngày 1 tháng 10 đã đến rồi, mọi người ngoại trừ về nhà thì chính là tìm cơ hội ra ngoài chơi một vòng, ví dụ như, ngày 1 tháng 10 đó, chẳng hiểu vì sao trường học lại có một trận đấu kiếm.

Trận đấu bất ngờ như vậy thật ra chỉ có hai người tham gia, cũng không có tiến hành tuyên truyền gì, nhưng chẳng hiểu sao mọi người đều biết, tại sao mọi người đều biết a?

Nguyên nhân chính là... hai người tham gia trận đấu là một nam một nữ.

Đương nhiên một nam một nữ chẳng có gì kỳ quái cả, tổ chức thi đấu cho hai người cũng là chuyện bình thường hay xảy ra, không đến mức cả trường phải sôi trào.

Cho nên mới nói nguyên nhân làm cả trường sôi trào là vì cái gì?

Là vì một nữ kia chính là nữ thần mới sinh của trường, là Nhậm Yên Vũ nha là Nhậm Yên Vũ!

Cho nên mới nói, không chỉ trường học sôi trào, ngay cả Nhậm Bình Sinh cũng sôi trào.

Khi bạn cùng KTX đem chuyện này nói cho Nhậm Bình Sinh biết là lúc Nhậm Bình Sinh vừa mới tan học về, đang suy nghĩ xem có muốn đi tìm Nhậm Yên Vũ cùng nhau ăn cơm hay không, đã bị cho biết một hung tin như vậy.

Được rồi nói hung tin là có hơi nghiêm trọng, nhưng lúc đó cả người Nhậm Bình Sinh đã hóa đá.

"Cái gì?" Xin lỗi, tha thứ cho tiểu thư của chúng ta trong lúc nhất thời phản ứng chưa kịp.

"Tiểu Sinh không biết sao? Muội muội ngươi và Hàn Phong của CLB Fencing* tiến hành một trận đấu kiếm! Hiện tại có rất nhiều người đến xem rồi." Bạn cùng KTX vẻ mặt không thể tin được nhìn Nhậm Bình Sinh đang hóa đá.

*Đấu kiếm hiện đại

Thật sự là khó mà tin được muội muội của mình hôm nay lại đấu kiếm với hắc mã* Hàn Phong có tiềm lực của CLB Fencing, tỷ tỷ như Nhậm Bình Sinh vậy mà lại hoàn toàn không biết gì, bây giờ trận đấu còn bắt đầu rồi nữa!

*Chỉ nghĩa lực thực khó lường/cao

Thật ra cũng không thể trách Nhậm Bình Sinh, vì gần đây phản ứng của Nhậm Yên Vũ bình thường đến không thể bình thường hơn, điều này làm cho Nhậm Bình Sinh hoàn toàn không ngờ vậy mà lại xảy ra chuyện ly kỳ như vậy, càng làm Nhậm Bình Sinh cảm thấy kỳ quái chính là... sao đến bây giờ nàng cũng chưa nghe nói Nhậm Yên Vũ biết Fencing?

Này này này! Đây là hoạt động chuyên môn hạng nhất đó có được hay không? Không phải là thứ ai muốn thử cũng có thể thử có được hay không! Hơn nữa lại còn đấu với Hàn Phong!

Tình huống này là chuyện gì xảy ra? Sao hai người kia lại xuất hiện cùng nhau?

Nhậm Bình Sinh cảm thấy không phải thế giới thay đổi mà chính là nàng xuyên không rồi!

Hãm hại! Thảo nàng sao nàng cảm thấy sao hôm nay người dưới KTX ít thế! Thì ra là có chuyện này!

Xuyên không Nhậm Bình Sinh lập tức nắm lấy túi của mình chạy đến sảnh đấu kiếm.

Sợ là ngoại trừ giải đấu kiếm hàng năm trường học tổ chức ra thì sảnh đấu chưa từng có nhiều người như vậy! Nhậm Bình Sinh cố sức chín trâu hai hổ mới có thể chen vào, trong lúc chen nàng sâu sắc hoài nghi chư vị học sinh trường mình có phải ăn no rồi rảnh tới mọc nấm hay không, chính là đầu óc mọc đầy nấm rồi mới bất bình thường cả tập thể!

Không phải chỉ một trận đấu thôi sao? Cũng chỉ hai người thôi mà, các ngươi có cần cổ động dữ như vậy không a?! Muốn tranh cử giải cổ động viên của năm hay cái gì?!

Bởi vì người tranh giải cổ động viên của năm nhiều lắm, cho nên Nhậm Bình Sinh chen vào mất không ít thời gian, lúc vào được trận đấu cũng sắp kết thúc rồi, Nhậm Bình Sinh không hiểu nhiều về Fencing, cho đến bây giờ cũng chưa học, hơn nữa cũng không có hứng thú với môn vận động như Fencing, cảm thấy nó có nhiều quy tắc quá, cũng mặc nhiều đồ, phiền phức, nếu so sánh, võ thuật Trung Hoa tự do hơn nhiều. Cho nên dù Nhậm Bình Sinh có được xem trận đấu, có lẽ cũng không hiểu cái gì, thế nhưng trên thực tế mà nói có rất nhiều người cũng không hiểu gì giống như Nhậm Bình Sinh thế nhưng vẫn căng mắt ra mà xem.

Nhậm Bình Sinh khẩn trương nhìn không được bao lâu, liền thấy Nhậm Yên Vũ và Hàn Phong cùng tháo mũ giáp xuống, chỉ thấy Hàn Phong nhún vai về phía Nhậm Yên Vũ, có chút bất đắc dĩ nói: "Ngươi thắng rồi, đúng là đáng tiếc, nhưng mà ta sẽ giữ lời hứa." Sau khi nói một câu không đâu vào đâu như vậy, Hàn Phong còn nhìn thoáng qua Nhậm Bình Sinh, vẫn vẻ mặt thèm đòn như trước, cười nói: "A~~ hội trưởng đại nhân cũng đến coi náo nhiệt nha!"

Ở ngôi trường này Nhậm Bình Sinh vẫn chưa là hội trưởng, thế nhưng vì từ cao trung đã gọi rồi, cho nên Hàn Phong vẫn quen miệng, xưng hô này đôi khi khiến Nhậm Bình Sinh cảm thấy xấu hổ, nhất là khi đang có nhiều người như thế.

Cho nên vốn đang cảm thấy Hàn Phong vậy mà lại bại dưới tay muội muội mình, cảm thấy đối phương sẽ khó chịu định an ủi vài câu nhất thời Nhậm Bình Sinh cảm thấy, cái người này thua đúng là đáng đời, thèm đòn kiểu đó bị báo ứng phải rồi!

Đương nhiên Nhậm Yên Vũ cũng chú ý tới Nhậm Bình Sinh, vẫn còn mặc phục trang chạy về phía Nhậm Bình Sinh cười nói: "Tỷ tỷ thấy khi nãy ta có ngầu không?" Kẻ họa thủy rốt cuộc vẫn thiên chân hồn nhiên vô tà, hoàn toàn không biết mình là kẻ họa thủy gây họa thủy khắp nơi? Hay kẻ họa thủy này đã sớm biết mình là kẻ họa thủy cố tình họa thủy người khác?

Dựa theo phúc hắc như Nhậm Yên Vũ mà nói, phỏng chừng là vế sau!

Nhậm Bình Sinh cảm thấy người phía sau lưng mình rầm rầm ngã xuống, lập tức nhịn không được liếc mắt khinh thường hai người, khinh thường nói: "Hai người các ngươi ăn no muốn kiếm chuyện làm à? Chê trường này quá thiếu náo nhiệt?"

Nhậm Yên Vũ vô tội nói: "Gần đây người ta có hứng thú với Fencing, cho nên báo danh CLB, lúc này tìm sư huynh học hỏi mà." Má ôi biểu tình này. Nháy mắt Nhậm Bình Sinh cảm thấy những người vừa ngã xuống sau lưng nàng đều đã đứng lên, tỏa ra oán niệm về phía nàng!

Cho nên mới nói lúc trước nên nhét xuống bồn cầu giật nước cho rồi!

"Sau này học hỏi các kiểu có thể tiến hành bí mật chút không? Còn nữa từ khi nào ngươi tham gia CLB Fencing? Sao ta không biết?" Kỳ thực không thể không nói, ham muốn chiếm giữ của Nhậm Bình Sinh cũng rất mạnh, ngoài mặt biểu hiện bất đắc dĩ đồng thời còn hoàn toàn không để ý, kỳ thật khắc khắc quan tâm đến hành động của Nhậm Yên Vũ, một khi phát hiện Nhậm Yên Vũ làm chuyện gì nàng không biết, sẽ khó chịu!

Cho nên mới nói, yêu em gái của hội trưởng đại nhân ngài thật sự không có chút nghiêm trọng nào sao? Xác định là không có chút nghiêm trọng nào sao?

Đối với tỷ muội hai người lúc này Hàn Phong thật sự bất đắc dĩ. Ai zui~~ các ngươi muốn phô bày tình yêu của mình không phải là không được, nhưng có thể đổi chỗ khác không a? Ban ngày ban mặt lãng lãng càn khôn ngươi bảo ta nên làm sao cho phải? "Học hỏi còn phải bí mật? Đâu phải làm chuyện xấu hội trưởng đại nhân, ngài độc tài như vậy là không tốt nha!"

"..." Ta có thể gọt chết ngươi không?!

===

Lặp từ là phong cách của Bổn Điểu rồi, nhưng cái Fencing đó thì... bực muốn cắn ghê nha.

Mà mà, chương này làm nhớ đến Cốc Vũ vs Hạ Mạt ghê, Vũ cũng tìm tình địch đập nhau xong bắt người ta tránh xa Mạt nè 'v'

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play