Sau khi người ngoài đi rồi, dân làng mới vui vẻ bắt đầu cân lợn rừng, ui nhiều thật, ước chừng có khoảng năm trăm mười chín cân, sẽ chia theo đầu người trong thôn, ai cũng được chia khoảng gần hai cân thịt.
Một đám thôn dân vây xem cho dao trắng tiến vào, dao đỏ rút ra, tiết lợn, nội tạng, thịt lợn chất thành từng đống một, sự náo nhiệt giống như lúc đón đêm giao thừa vậy.
“Hai cái chân sau này giao cho nhà A Thành rồi.” Thôn trưởng chỉ vào hai cái chân sau trên tấm ván gỗ, ước chừng nặng khoảng ba mươi cân, nhưng mà lại có móng guốc, xương cốt nặng trịch. Thôn trưởng lại cười nói: “Múc thêm nồi tiết canh lợn, còn có cái bụng lợn rừng này, cho nha đầu Phức Ngọc nấu để bồi bổ thân thể, để nó thi được vào một trường đại học tốt, mang vinh quang về cho thôn chúng ta.”
Diệp phụ muốn nhường cho người khác.
Những thôn dân bên cạnh đều nói: “Đây là điều nên làm, nên làm.” Cái con lợn rừng này chính là do Diệp Phức Ngọc bắt được, nếu như nhà cô tham lam lôi cả con lợn rừng về nhà mình, thì người ngoài trừ tiếc ra thì còn có thể nói được gì.
Diệp phụ liền không nói thêm gì nữa.
Thịt lợn rừng cứng, nấu mất rất nhiều thời gian, nên buổi tối hôm nay không kịp ăn rồi. Diệp mẫu cắt lấy năm cân thịt lợn rừng béo và nạc bảo Diệp Hinh Ngọc mang về Tống gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play