Bất tri bất giác, Trình Yến mang theo tâm tình phức tạp đi tới bên ngoài Ôn Tuyền sơn trang. Trong bóng đêm, từng chiếc đèn lồng đỏ đung đưa theo gió, bóng hình của cảnh vật xung quanh cũng theo đó lay động không ngừng, tựa như tâm trạng của hắn lúc này.
Dừng chân thật lâu, Trình Yến nhấc chân, xoay người rời đi. Dù có phũ phàng và khó tin đến đâu, nhưng trực giác của hắn lại nói cho hắn biết, điều hắn hoài nghi đều là sự thật. Nhưng vậy thì sao, chất vấn nàng hay vạch trần nàng?
Trình Yến ngửa đầu, mặt hướng lên bầu trời đêm đen kịt, hít vào một hơi khí lạnh thật sâu, phảng phất lại một lần nữa ngửi được mùi thuốc đã từng khiến hắn nghiến răng nghiến lợi kia, bỗng nhiên nhếch khóe miệng, bước nhanh rời đi, hoà vào trong màn đêm.
“Meo meo~” Mèo đen trên cây già nhẹ nhàng kêu một tiếng chạy về phía Ôn Tuyền sơn trang, nhanh nhẹn leo lên tường, nhảy vào.
A Ngư ngồi ở trên giường la hán đọc sách đưa tay tiếp được tiểu gia hỏa nhào tới, thấy bộ lông nó dính chút sương đêm, cầm lấy khăn tay trên bàn nhẹ nhàng lau chùi.
Lông mày cụp xuống, vẻ mặt ôn hòa, ánh nến nhu hòa phủ lên người nàng một tầng ánh cam ấm áp, cả người thoạt nhìn đẹp đến rung động lòng người.
Lan Hinh nhìn con mèo đen kêu meo meo phảng phất rất thích ý, đừng nói đến Tiểu Vương gia một đại nam nhân tinh lực tràn trề, cũng sẽ bị cám dỗ bởi một con mèo hoang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT