“Lão Trình à lão Trình, sao ngươi có thể làm ra chuyện mất thể diện như vậy, giữa ban ngày ban mặt, ta thật sự nhìn lầm ngươi rồi.” Ngụy Anh Thiều cúi đầu, lải nhải phê phán: “Ngươi thích Nhan cô nương, ta có thể hiểu được, nhưng sao ngươi có thể đường đột như vậy, sẽ quấy nhiễu giai nhân.”
Trình Yến muốn bịt cái miệng thối tha lải nhải của hắn lại, hắn hiểu cái rắm. Trình Yến sờ sờ chóp mũi, cố gắng nhớ lại mùi thuốc ngửi thấy trong nháy mắt trước đó, lần đầu tiên nảy sinh hoài nghi đối với khứu giác của mình. Hắn muốn lại đi xác nhận một lần, nhưng hiển nhiên mặc kệ là Ngụy Anh Thiều người đã rất kích động sau khi bắt được một cái bím tóc nhỏ của hắn, cũng như Công Tôn đại nhân khuôn mặt u ám cùng vẻ mặt bất mãn đi ra cũng sẽ không cho phép hắn lại bước vào cái phòng kia nửa bước.
Công Tôn lão đại đứng ở cửa tức giận đến râu mép vểnh lên, uổng công ông cho rằng Trình Tiểu Vương gia là người tốt, cảm thấy thanh danh bất thường trước đó đều là nghe nhầm đồn bậy. Hiện tại xem ra, tin đồn vô căn cứ chưa chắc không có nguyên nhân, trước mặt lão cũng dám khinh bạc Nhan cô nương, sau lưng không biết còn hồ nháo đến mức nào, quả thực làm người ta tức giận.
Mắt thấy ánh mắt Trình Yến còn nhìn chằm chằm vào trong phòng, Công Tôn lão đại tức giận lập tức đóng cửa phòng, đi xuống bậc thang, dừng ở trước mặt Trình Yến.
Công Tôn lão đại nhân nghiêm giọng khiển trách: “Tiểu Vương gia, ngươi há có thể mạo phạm Nhan cô nương như thế, thật sự là nhục nhã.”
“Đúng đúng đúng, quả thực là cặn bã” Ngụy Anh Thiều căm thù đến tận xương tuỷ.
Trình Yến buồn bực gần chết, rồi lại không thể nói ta cảm thấy mùi hương trên người Nhan cô nương vô cùng quen thuộc, muốn ngửi lại, chỉ có thể cúi đầu yên lặng chịu đựng lời trách cứ một già một trẻ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT