Các cô nương đánh trống truyền hoa, công tử huynh đệ khúc thủy lưu thương. Lục hoàng tử như nguyện đem chính mình uống thành nửa say, rượu mạnh đến kinh người, ngẫm lại chuyện lát nữa phải làm, Lục hoàng tử có chút yếu ớt thở dốc, lại có chút khẩn trương chờ mong không thể miêu tả. Mượn cớ say rượu làm hỏng việc, hắn hẳn là có thể thuận lợi cưới Nhan Gia Dục về phủ.
Thân là Hoàng tử, cho tới bây giờ đều là nữ nhân đối với hắn ta ném hoan tiễn ôm, hắn lúc nào vì nữ nhân hao tâm tổn trí qua. Chỉ có Nhan Gia Dục là ngoại lệ, cuộc thi thuyền rồng tháng năm, ven hồ thoáng nhìn, hắn ta liền ngày nhớ đêm mong, trong lòng đều là nàng. Sau đó tìm mọi cách gặp lại vài lần, không có giảm bớt nỗi khổ tương tư, ngược lại càng lún càng sâu, tưởng niệm thành cuồng. Nếu được nàng làm vợ, cuộc đời này cần gì.
Nhưng mà, nàng có hôn ước trong người, còn là biểu ca lớn lên từ nhỏ. Đang lúc hắn ta đau lòng không thôi, lại phát hiện Tấn Dương cùng hắn ta đều là người lưu lạc chân trời góc bể.
Hắn ta nhớ Nhan Gia Dục, Tấn Dương quan tâm Lục Minh Viễn. Tấn Dương nói, nàng cùng Lục Minh Viễn lưỡng tình tương duyệt, chỉ ngại hôn ước không thể ở bên nhau. Tấn Dương còn nói, giữa Lục Minh Viễn và Nhan Gia Dục không có tư tình nhi nữ, chỉ có tình huynh muội, nếu hắn ta cưới Nhan Gia Dục, chẳng phải vẹn toàn đôi bên sao. Lời này vừa đúng vừa sai, liền có kế hoạch hôm nay.
“Các ngươi cứ từ từ chơi, ta không được, đi xuống nghỉ ngơi một lát.” Lục hoàng tử dường như không thắng được tửu lượng nói.
An Vương thế tử liền chỉ gã sai vặt dìu Lục hoàng tử đến khách phòng nghỉ ngơi.
Rời mắt người khác, Lục hoàng tử đuổi gã sai vặt đi, một đường thông suốt đến gian phòng bên trái Đinh Lan Uyển, đứng ngồi không yên chờ Tấn Dương quận chúa đưa người tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play