Từ khi cặp anh em Chu gia này sống ở đây, thì trông họ rất ngoan và hiểu chuyện, hoàn toàn khác với những gì mà Du thị kể. Tiêu Nhã Quân tâm tình đang vui vì có người thân ở cùng thì bỗng nhiên lại tắt ngúm, nàng đã thấy họ nằm co quắp lại, mặt đầy vẻ sợ hãi. Nàng thật không biết cảm xúc này là gì, là sự thương hại hay là cảm giác áy náy khi khiến họ bị như vậy.

Chu Chiêu Đệ lặng lẽ dò xét, lẳng lặng bảo Chu Tiểu Bảo giả vờ than phiền, khóc lóc thảm thiết rồi kể ra việc phải chịu khổ trong suốt mấy năm qua cho Tiêu Nhã Quân nghe.

“… Ô ô ô, trước kia là do bọn ta không hiểu chuyện, tất thảy đều học theo cha mẹ để đối phó Phán Đệ, bọn ta thật sự đã biết sai rồi. Nếu có thể chắc chắn bọn ta sẽ tự tới chỗ Phán Đệ mà xin lỗi.”

Chu Tiểu Bảo khóc sướt mướt theo.

Tiêu Nhã Quân đưa tay lau đi giọt nước mắt nói: “Giờ hai người đã biết lỗi rồi.” Cũng không thể hoàn toàn trách hai người họ được, những người phải chịu sự ảnh hưởng nhất từ cha mẹ chính là mấy người các người đây, giờ chỉ có thể oán trách tại sao cha mẹ lại không làm tấm gương sáng cho các con của mình. Nhưng nếu bọn họ đối xử tốt với Tiêu Nhã Du thì chắc sẽ được giảm hình phạt đi, điều đó chắc sẽ không gây bất lợi cho con cháu, còn nếu có thì sẽ sinh ra cốt nhục bị người đời phỉ báng mất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play