Một tuần sau, Tống Hoán cuối cùng cũng thoát khỏi giai đoạn nhiễm trùng nguy hiểm, và được chuyển đến phòng bệnh bình thường.

Tôi rất vui khi biết tin, lúc ấy Hề Dung còn đang tấp bận ở trên đơn vị, vì thế tôi đến chợ nhỏ gần nhà mua một cái giỏ trái cây, một mình vội vàng chạy tới thăm Tống Hoán, nhưng tôi lại hoàn toàn quên mất một chuyện, tôi căn bản không thể, cũng không nên xuất hiện ở trước mắt anh.

Nhớ lại lúc tôi ầm ầm chạy tới bệnh viện, Tống Hoán nhìn thấy tôi trong nháy mắt cả người anh đều ngưng đọng, vẻ mặt như thể muốn lập tức chết đi.

Tôi ngay lập tức nhận ra, sự bất ổn trên khuôn mặt anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play