Sáng sớm, ánh sáng trong phòng như tỏ như mờ.

Thẩm Thanh Yến khẽ mở mắt, nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt, vẫn giống hệt như trong trí nhớ của anh. Anh vươn tay cẩn thận vuốn ve khuôn mặt quen thuộc kia, khóe môi nhếch lên, lộ ra một nụ cười mang theo chút chua xót.

“Anh lại mơ thấy em rồi, vẫn chân thực như vậy, rõ ràng là ngay trong tầm tay, nhưng anh vừa tỉnh lại là em lại biến mất không chút dấu vết, khiến anh chỉ biết đối mặt với gốc hoa lan không biết nói chuyện.”

Bởi vì vừa mới ngủ dậy nên giọng nói của anh hơi trầm khàn, mang theo sự lưu luyến, trong buổi sớm mai yên tĩnh này đặc biệt quyến rũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play