Bạch Hương Tú vẫn luôn cau màu, nàng cảm thấy kế này quá dễ nhận ra, thậm chí vì vậy mà nàng càng thêm chắc chắn bên đối phương nhất định có người xuyên qua.
Mà không biết vì sao nàng lại có cảm giác trận địa này vì nàng mà đến, không biết có phải ảo giác của nàng không.
Bên ngoài đánh nhau cũng cảm thấy không đúng, nàng đột nhiên đứng lên nói: "Tống công tử, ngươi có thể mang mấy viên đạn nổ đến cho mấy binh sĩ kia được không, ta cảm thấy không yên tâm." Giống như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm sau lưng nàng vậy, dường như muốn nuốt chửng nàng, loại cảm giác này rất không tốt.
Tống Hiểu Nguyệt cũng không biết nàng có suy tính gì, nhưng nàng đã nhờ thì hắn sẽ làm. Vì hắn sắp phải rời khỏi đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT