Tống Hiểu Nguyệt nhìn Long Hành lạnh lùng ngồi đó càng thấy không thuận mắt hơn, trước khi đến đây hắn đã biết nữ nhân kia đã bị bọn họ cưỡng chế rời đi. Nói cái gì mà đến chùa tĩnh dưỡng, đơn giản chính là lợi dụng xong lại đuổi người đi, chỉ sợ sau này nàng sẽ không thể trở về vương phủ chỉ có bề ngoài là xa hoa này.

Nhưng Long Hành vẫn lạnh nhạt như cũ, hắn xem nàng như kho báu trong lòng, chạm cũng không dám, nhưng Long Hành lại xem nàng như cọng cỏ, thật khiến người khác thất vọng đến cùng cực.

"Long Hành, ngươi có biết lần trước khi đưa tang Thái hậu nàng đã một mình ở trong lều lạnh như băng nấu cơm ròng rã một ngày, chuyện này mệt đến mức nào ngươi có biết không? Hơn nữa nàng còn không tranh công, toàn bộ công lao đều thuộc về lão phu nhân và vương phủ. Nhưng ngươi nhìn lại những chuyện ngươi đã làm xem, ngươi lại đưa nàng đến chùa chịu khổ, bản thân mình thì cưới kiều thê mỹ thiếp, ở vương phủ hưởng tề nhân chi phúc (1) sao?"

(1) một thê nhiều thiếp

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play