Bánh bao sữa đang mộng du nghe được tiếng gào hoảng sợ của mấy người anh trai vội vàng mở to mắt.
Bé cảm thấy bối rối, mơ hồ.
Phòng khách trong nhà giống như bị lộn ngược, trở về bình thường, lại lộn ngược.
Bạch bạch bạch!
Đây là làm sao ......
Bánh bao sữa nhìn kỹ, trong nháy mắt thanh tỉnh.
Bé lăn từ lầu hai sắp lăn đến lầu một, lúc đầu chạm đất, cái mông nhỏ trong tư thế trổng lên trời, nhìn xuyên qua hai chân thấy ba người đẹp trai tuấn tú.
Anh hai cùng anh ba!
Còn một người khác là ai?
Bánh bao sữa thấy tò mò, đầu bé ở trên mặt đất đập mạnh một cái, thân thể lại nảy lên cao.
Hoắc tư Cẩn lớn nhất, cao nhất, cũng chạy nhanh nhất.
Thời gian nháy mắt đã đến đầu bậc thang lầu một, chân dài nhấc lên hai bước bậc thang.
Đang tiếp tục hướng phía trên chạy tiếp, còn nửa đường thì bỗng nhiên thấy bánh bao sữa đang lao tới phía hắn.
Hoắc tư Cẩn vội đứng vững, đưa tay bắt bánh bao sữa.
Bánh bao sữa trực tiếp nhảy vào trong ngực Hoắc tư Cẩn, chớp một đôi mắt to đen nhánh nhìn hắn.
Không cần vị anh trai này giới thiệu, bánh bao sữa đã ngây ngô trong trẻo mà hô lên.
"Anh cả!"
Hoắc tư Cẩn bị dọa không nhẹ, giúp bánh bao sữa nhanh chóng kiểm tra một lần toàn thân, xác định không có bị thương, mới xụ mặt nhìn chằm chằm đứa nhỏ trong ngực, hai mắt còn sáng lóng lánh không có một tia sợ hãi nào.
"Minh Tể Tể! Vừa rồi rất nguy hiểm!"
Bánh bao sữa nghĩ đến chuyện vừa rồi, chắc là thói quen mộng du của mình nên mới bị lăn từ trên lầu lăn xuống dưới, đoán chừng đã dọa anh cả rồi, thế là đặc biệt ngoan ngoãn cúi đầu nhỏ xin lỗi.
"Anh cả thật xin lỗi, Tể Tể biết sai rồi."
Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần cũng vọt lên đến nơi, Hoắc tư Tước khuôn mặt lo lắng.
"Anh cả, mau nhìn xem Tể Tể có bị thương chỗ nào không."
Hoắc Tư Thần: "......"
Hoắc tư Thần ngẩng đầu lên nhìn trời, đã từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tránh, em gái nhỏ đáng yêu không có đầu cùng hắn chơi đùa, cho nên hắn lúc này lại tỉnh táo lạ thường.
Thậm chí còn hỏi một câu: "Tể Tể, em đói bụng không?"
Bánh bao sữa đói bụng, cái đầu nhỏ gật như gà con mổ thóc.
"Anh ba, Tể Tể đói bụng."
Hoắc tư Thần ôm em gái từ trong ngực anh cả vào lòng mình, đi thẳng đến phòng ăn.
"Đi, anh ba dẫn em đi ăn nha."
Hoắc tư Cẩn cùng Hoắc tư Tước vội vàng đuổi theo.
"Tư Thần, em chậm một chút, trước tiên đưa Tể Tể đi làm kiểm tra sức khỏe đã!"
Bậc cầu thang rất dài, bọn hắn mới đi lên trên được ba bốn bậc thang, Tể Tể lăn từ đầu bậc thang lầu hai lăn xuống.
Nếu kiểm tra chậm, vạn nhất bị thương ở đầu thì làm sao bây giờ?
Hoắc tư Thần lại bình chân như vại, tiếng nói từ phòng ăn bên kia truyền đến.
"Tể Tể rất khỏe mạnh, chờ Tể Tể ăn no rồi đi tới chỗ chú Cố làm kiểm tra cũng được, hoặc là trực tiếp gọi anh Minh Tư đến xem cũng được."
Hoắc tư Tước nghĩ đến Tể Tể có chỗ kỳ quái, cảm thấy tư Thần nói đúng, thế là gọi điện cho Bạch Minh Tư.
Vừa gọi điện thoại, vừa đi theo anh cả nhanh chóng đi tới phòng ăn.
Bạch Minh Tư vốn là chuẩn bị đến tìm bọn hắn chơi, lúc nghe điện thoại là đã đến ngoài cửa lớn của Hoắc thị trang viên, cho nên rất nhanh đã đến.
Lúc tiến vào phòng ăn, lập tức nhìn bánh bao sữa đang được Hoắc tư Thần ôm vào lòng đang đút cho ăn.
"Tể Tể thế nào rồi?"
Hoắc tư Cẩn nhìn thấy Bạch Minh Tư, trong nháy mắt cau mày, lại nhanh chóng buông ra.
"Từ lầu hai ngã xuống."
Hoắc tư Tước gật đầu: "Đúng thế! Minh Tư, anh nhanh giúp Tể Tể nhìn xem có sao không."
Hoắc Tư Thần: "Sẽ không có chuyện gì, nhìn xem Tể Tể hiện tại đang ăn rất vui vẻ."
Bánh bao sữa xác thực đang rất vui vẻ ăn ngon, đều là đồ bé thích ăn.
Mà anh cả cũng quay về rồi, bánh bao sữa lại càng cao hứng, ba người anh trai đều ở nhà, chỉ thiếu có cha, có thể không cao hứng sao?
Bánh bao sữa cao hứng liền ăn hẳn ba bát lớn.
Bạch Minh Tư nhìn thấy bánh bao sữa đang vui, còn có Hoắc Tư Thần một chút cũng không lo lắng, cảm thấy Tể Tể khẳng định không có việc gì.
Chắc chắn rồi, bé còn có thể bỏ đầu cùng nhãn cầu của mình ra làm đồ chơi cơ mà!
Nhưng vì để cho mọi người an tâm, hắn vẫn làm bộ kiểm tra một chút cho bánh bao sữa.
Bánh bao sữa nhân cơ hội đem bát cháo hải sản đẩy đến trước mặt hắn.
"Anh Minh Tư, ăn cháo đi."
Bạch Minh Tư mở thiên nhãn, nhìn kỹ đầu bánh bao sữa, xuyên thấu qua xương sọ cũng không nhìn thấy có tụ máu.
"Tể Tể rất tốt, không có bị thương."
Hoắc tư Thần ha ha một tiếng: "Em biết mà!"
Hoắc tư Tước: "Vậy cũng phải kiểm tra mới an tâm được, Minh Tư đã nói không có việc gì thì chắc là không có việc gì!"
Hoắc tư Cẩn: "......"
Tể Tể từ lầu hai lăn xuống, chẳng lẽ không phải là đi bệnh viện làm kiểm tra sao?
Tại sao lại để người thừa kế của gia tộc tâm linh tới kiểm tra?
Bọn hắn là người nhà họ Hoắc, lúc nào lại tin vào những thứ kia?
Hoắc tư Cẩn vẫn không yên lòng, cho nên chờ bánh bao sữa ăn sáng xong, kiên trì muốn dẫn bánh bao sữa đi bệnh viện làm kiểm tra.
Hoắc tư Thần thì không quan trọng: "Vậy thì đi thôi! Dù sao cũng được nghỉ hè, chúng em có nhiều thời gian! Vừa vặn Bệnh Viện Trung Ương cũng gần khu vui chơi Minh Huy rất lớn, chúng ta mang Tể Tể sang bên đó chơi một thể!"
Hoắc tư Tước cảm thấy hoàn toàn có thể thực hiện.
"Có thể!"
Bạch Minh Tư không có ý kiến.
Hoắc tư Cẩn: "......"
Tể Tể không có việc gì là tốt nhất, Tể Tể nếu như có chuyện, hắn sẽ gõ đầu của hai đứa em trai mình!
Kết quả đến bệnh viện kiểm tra, vẫn là chú Cố tự mình làm, các hạng mục chỉ tiêu kiểm tra đều bình thường, ngoại trừ cân nặng vượt chỉ tiêu.
Hoắc tư Cẩn: "......"
Các số liệu bày ở trước mắt, Hoắc tư Cẩn không thể không tin bánh bao sữa thật sự không có việc gì.
Ăn uống no đủ bánh bao sữa nhớ anh ba có nói đến sân chơi, lúc này bé đang được anh cả ôm, nhịn không được cất giọng trẻ con hỏi anh cả.
"Anh cả, chúng ta có đi sân chơi chơi không?"
Bánh bao sữa mặc dù thừa cân, mập tròn như một viên cầu.
Nhưng ngũ quan tinh xảo đáng yêu, tóc dày mềm mại, lông mi dài lại cong vút dày dặn, đôi mắt to ướt át nhìn chằm chằm hắn, Hoắc tư Cẩn muốn nói lời cự tuyệt có chút gian nan.
"Tể Tể, anh cả cảm thấy......"
Hoắc tư Tước nhìn ánh mắt mong đợi của bánh bao sữa, vội vàng nói giúp.
"Anh cả, đã Tể Tể không có việc gì, vậy chúng ta liền đi đi, vừa vặn cũng rất gần, tiện đường mà."
Hoắc tư Thần cũng phụ họa theo: "Đúng nha, anh cả, đi thôi."
Bạch Minh Tư: "Anh Tư Cẩn, đi thôi anh."
Hoắc tư Cẩn: "......"
Tất cả mọi người đều muốn đi, bánh bao sữa còn đang nhìn hắn với đôi mắt to long lanh, hắn không thể không thỏa hiệp.
"Vậy đi chơi một chút cũng được."
Bánh bao sữa bẹp một ngụm thơm trên gương mặt anh cả: "Cám ơn anh cả, anh cả thật tốt!"
Bỗng nhiên bị thơm một cái, Hoắc tư Cẩn cứng đờ cả người.
Hoắc tư Tước nhanh chóng bế bánh bao sữa ôm vào trong ngực của mình.
"Anh cả, đây là Tể Tể thể hiện sự yêu thích của mình."
Hoắc tư Cẩn có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng.
Vốn cho rằng sẽ rất khó chịu.
Kết quả một hồi lâu, không chỉ không có cảm giác buồn nôn khi bị thân, ngược lại đáy lòng lại sinh ra một cảm xúc vui vẻ rất nhỏ, Hoắc tư Cẩn cảm thấy gương mặt bắt đầu nóng bừng lên.
Sợ bị ba đứa em nhìn ra, hắn tằng hắng một cái, sải bước đi lên phía trước.
"Các em ở chỗ này chờ, anh đi lấy xe."
"Vâng!"
Hoắc tư Tước nhân cơ hội này nhắc nhở bánh bao sữa: "Tể Tể, về sau không nên tùy tiện thân anh cả, Anh ấy...... Không thích người khác đụng chạm vào "
Bé đang nghĩ đến chuyện chờ anh cả trở về liền cho anh cả hấp thu máu Minh Vương, bé lại thấy do dự.
Anh cả không thích người khác đụng chạm, nhưng nếu đưa máu Minh Vương thì nhất định phải đụng khóe miệng anh cả!
Nếu quá chậm, sẽ hay bị quỷ vật quấy nhiễu.
Bánh bao sữa đang chần chờ suy nghĩ thì đã được ôm vào trong xe, trên xe Hoắc tư Thần xoay chuyển con mắt, bắt đầu nảy ra ý nghĩ xấu.
"Anh cả, chúng ta đi nhà ma chơi đi, cam đoan cho anh trải nghiệm hoàn toàn mới!"
Hoắc tư Cẩn đối với các loại nhà ma không có chút kích thích nào.
Nhưng hắn rất mong chờ được xem trò cười, vì em trai út của hắn, buổi tối còn không dám một mình đi ra ngoài!
Hoắc tư Cẩn cười nhạt một tiếng, đánh tay lái, lãnh đạm lại tuấn mỹ.
"Được!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT