Edit: OnlyU

Tiếng sấm vang rền, Hùng Phong Tiên Tôn đang giao đấu với Diệp Đình Vân, gã bị lôi lực đánh trúng, bị cuốn vào lôi kiếp.

Như Lan Tiên Vương cau mày nói: “Tiên Tôn đại nhân, Giang Thiếu Bạch ra tay rồi!”

Tường Nguyệt Tiên Tôn gật đầu: “Nhìn thấy rồi.”

Cuối cùng Giang Thiếu Bạch đã chịu thả Tinh Không Diễm ra, nhưng không phải vì chống đỡ lôi kiếp mà là giải vây cho Diệp Đình Vân.

Lông mày y giật một cái, lúc này Giang Thiếu Bạch mới chịu thả Tinh Không Diễm ra, có thể thấy được lúc ứng phó lôi kiếp, hắn chưa dốc hết toàn lực.

Tường Nguyệt nhìn thấy rõ ràng, trong lôi kiếp, hai tu sĩ đang tấn công nhau, nhưng thay vì nói hai bên tấn công lẫn nhau thì nên nói đơn phương ẩu đả mới đúng. Dưới lôi kiếp dữ dội, một tu sĩ Tiên Vương đang độ kiếp lại điên cuồng tấn công một tu sĩ Tiên Tôn, lần đầu tiên Tường Nguyệt chứng kiến cảnh tượng thế này, bình thường đừng nói nhìn, chỉ nghe thôi cũng chưa từng.

Y mơ hồ nhìn thấy một chưởng ấn đen tuyền đánh xuống người Hùng Phong, chưởng ấn mang theo sát khí dày đặc, chỉ nhìn từ xa đã khiến người ta phát lạnh cả người, Hùng Phong bị đánh một chưởng, phun ra ngụm máu lớn.

Tường Nguyệt nhìn thấy cảnh này mà trái tim đập liên hồi: “Sát chiêu quá lợi hại!”

Lúc ở trong đại điện, Giang Thiếu Bạch từng xung đột với Nam Cương Tứ Hùng, khi đó hắn chưa lợi hại như vậy, có lẽ hắn học được sát chiêu ở đầu bên kia vùng lốc xoáy hắc ám. Đương nhiên có khả năng lúc ở đại điện, Giang Thiếu Bạch cố ý giả ngu.

Tường Nguyệt nhìn nguyên thạch chất đống bên cạnh Giang Thiếu Bạch, y đảo mắt, thầm nghĩ chắc hẳn đối phương không chỉ thu hoạch được Chân Linh Chi Thủy mà còn có thứ khác.

Lôi kiếp trải qua hơn phân nửa, thực lực Giang Thiếu Bạch thay đổi nghiêng trời lệch đất, nhất là sau khi hấp thu lôi lực từ lôi kiếp, thực lực của hắn tăng vọt.

Dưới lực lôi kiếp, Tinh Thần Lôi Thương phát huy uy lực vô tận.

Lôi kiếp không đánh chết người độ kiếp là Giang Thiếu Bạch, trái lại đánh chết Hùng Phong.

Tường Nguyệt Tiên Tôn trông thấy hắn dùng Tinh Thần Lôi Thương, dẫn lôi kiếp đánh chết Hùng Phong.

Như Lan Tiên Vương khó hiểu hỏi: “Lôi kiếp lợi hại như vậy, sao lại không làm Giang Thiếu Bạch bị thương? Rốt cuộc da hắn dày đến cỡ nào?” Rõ ràng Hùng Phong Tiên Tôn đã bị sét đánh chết rồi mà.

Tường Nguyệt cười nói: “Có lẽ da hắn rất dày.”

Thi thể Hùng Phong bị lôi kiếp đánh tan thành tro bụi, Diệp Đình Vân đứng từ xa nhìn, trong lòng sảng khoái.

Như Lan lắc lắc đầu: “Lôi kiếp giáng xuống lâu quá rồi, chắc là sắp kết thúc nhỉ?”

“Ừ.” Tường Nguyệt gật đầu đáp.

Một khi Giang Thiếu Bạch trở thành Tiên Tôn, có lẽ các tu sĩ Tiên Tôn ở đây không phải là đối thủ của hắn.

Diệp Đình Vân lướt mắt nhìn quanh bốn phía, tu sĩ Tiên Tôn muốn tấn công bọn họ không chỉ có một mình Hùng Phong, có điều cái chết của gã đã kiềm chế những người kia. Cậu chợt có cảm giác nguyên khí cả người phun trào, tựa hồ đến lúc tiến giai.

Diệp Đình Vân nhìn Giang Thiếu Bạch đứng giữa lôi kiếp, xem ra hắn sắp hoàn thành tiến giai, hai người là đạo lữ, từ rất lâu rồi đã thành lập mối liên hệ vi diệu nào đó, Thiếu Bạch tiến giai thành công đã kéo thực lực cậu tăng theo.

Yêu Yêu phát hiện tình trạng Diệp Đình Vân, nó quơ quơ dây leo bày tỏ chúc mừng.

Cậu nhìn xuống đàn em, nở nụ cười bất đắc dĩ, bình thường tiến giai là chuyện tốt, chẳng qua hiện tại không phải là thời điểm thích hợp.

Diệp Đình Vân vận chuyển nguyên khí, muốn áp chế cảm giác tiến giai xuống.

Giang Thiếu Bạch đứng trong lôi kiếp, liên tục hấp thu lôi lực, không kịp hấp thu thì hắn cũng không lãng phí, trực tiếp rèn Tinh Thần Lôi Thương.

Một trận lôi kiếp giáng xuống, thực lực Giang Thiếu Bạch biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nguyên khí đậm đặc tràn vào cơ thể, hắn có cảm giác như hòa làm một với trời đất, chiến ý trong người dâng cao, linh hồn lực tăng mạnh, có thêm một nguồn lực không thể nói rõ.

“Ầm ầm!” Tia sét cuối cùng đánh xuống, Giang Thiếu Bạch chính thức trở thành Tiên Tôn.

Trong khoảnh khắc hắn trở thành tu sĩ Tiên Tôn, Diệp Đình Vân cảm nhận được nguyên khí khổng lồ tràn vào người cậu. Bình cảnh tiến giai Tiên Tôn rõ ràng hơn bao giờ hết.

Giang Thiếu Bạch không kiêng nể gì quét linh hồn lực bốn phía, mấy tu sĩ Tiên Tôn bị linh hồn lực quét trúng tự giác tránh né hắn thăm dò, làm vậy có vẻ yếu thế.

“Linh hồn lực quá mạnh!” Hồng Thất nhịn không được nói.

Hồng Dịch hỏi lại: “Linh hồn lực?”

“Đúng vậy.”

Dù Giang Thiếu Bạch vừa tiến giai Tiên Tôn nhưng linh hồn linh hồn lực lại mạnh không thua gì tu sĩ hậu kỳ Tiên Tôn, có thể thấy được hắn nhảy xuống vùng lốc xoáy hắc ám không phải là ngẫu nhiên mà là đã nghe được bọn họ nói chuyện.

Diệp Đình Vân đến gần Giang Thiếu Bạch, không yên tâm nói: “Không sao chứ Thiếu Bạch?”

Hắn thử vận động cơ thể, sau đó quay đầu cười nói với cậu: “Yên tâm, ta rất ổn.”

Cậu thở phào một hơi: “Không sao là tốt rồi.”

Mặc dù cậu rất có lòng tin vào Giang Thiếu Bạch, nhưng lôi kiếp vừa nãy quá dữ dội, cậu vẫn còn lo lắng.

Giang Thiếu Bạch lấy một viên đan dược chữa thương ra dùng. Đó là đan dược cấp sáu, không phải do Diệp Đình Vân luyện chế mà tìm được trong nhẫn không gian.

Lôi kiếp vừa nãy quá khủng bố, dù thể chất hắn mạnh mẽ đến đâu vẫn bị thương nhẹ, tuy không nghiêm trọng nhưng hiện tại có rất nhiều tu sĩ đang theo dõi hai người, hắn nghĩ vẫn nên điều chỉnh cơ thể về trạng thái tốt nhất.

Hắn quay qua nói với Diệp Đình Vân: “Có phải ngươi sắp tấn cấp không? Chọn ngày không bằng đúng ngày, cứ tiến cấp ngay tại đây đi.”

Cậu nhíu mày: “Bây giờ sao?”

Chuyện hai người đang giữ Chân Linh Chi Thủy có lẽ đã truyền đi khắp nơi, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm bọn họ, chẳng phải lúc này nên tìm một nơi kín đáo lánh mặt sao?

“Yên tâm đi, ta sẽ bảo vệ ngươi.”

Diệp Đình Vân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được rồi.”

Dù sao ở đây chỉ có vài Tiên Tôn, hiện tại Giang Thiếu Bạch đã tiến lên Tiên Tôn, không cần sợ người khác nữa, vả lại các tu sĩ Tiên Tôn muốn chạy đến đây phải cần thời gian. Nếu cậu tiến giai Tiên Tôn thành công thì có thể liên hợp với Giang Thiếu Bạch, không sợ Tiên Tôn cùng cấp.

“Vậy ta chuẩn bị tiến giai đây.”

Giang Thiếu Bạch phất tay, lấy ra không ít nguyên thạch: “Bắt đầu đi.”

Diệp Đình Vân thả lỏng không kiềm chế nguyên khí trong cơ thể, lôi vân trên trời vốn đã tiêu tan tụ lại lần nữa, cậu vận chuyển nguyên lực, chuẩn bị đối mặt với lôi kiếp.

Như Lan Tiên Vương nhìn lên bầu trời, khó hiểu hỏi: “Tiên Tôn đại nhân, chuyện này là sao?”

Tường Nguyệt Tiên Tôn cười cười: “Vẫn là lôi kiếp Tiên Tôn, đây là lôi kiếp tiếp theo.”

Có lẽ trong suốt mấy ngàn năm, Hắc Thạch Vực hiếm khi nghênh đón một Tiên Vương tiến cấp, lần này lại có hai tu sĩ tiến cấp cùng lúc.

Như Lan Tiên Vương hoang mang: “Đây cũng là lôi kiếp Tiên Tôn? Xem ra thanh thế nhỏ hơn lần trước rất nhiều.”

Y chỉ cười mà không nói gì, thầm nghĩ đây mới là lôi kiếp Tiên Tôn bình thường, không bàn đến lôi kiếp của Giang Thiếu Bạch, lôi kiếp của Diệp Đình Vân cũng mạnh hơn người khác rất nhiều.

Quanh người cậu xuất hiện ánh sáng xanh lượn lờ, đắm mình trong lôi kiếp.

Tường Nguyệt cau mày, thoạt nhìn Diệp Đình Vân có vẻ yếu ớt, nhưng lúc này khí huyết bành trướng, xem ra thể chất cũng hơn hẳn người thường.

“Đại nhân, ngài nghĩ Diệp đan sư có thể tiến giai thành công không?”

Y khẽ gật đầu: “Có thể.”

Cô hoang mang nói: “Nghe nói tiến giai Tiên Tôn có tỷ lệ thất bại rất cao.”

Tường Nguyệt nghe vậy thầm nghĩ đúng là tỷ lệ thất bại cao, nhưng còn phải nhìn xem là ai tiến giai mới nhận xét được.

Mặc dù Diệp Đình Vân là đan sư nhưng khí huyết cả người lại vượt xa tu sĩ bình thường, có lẽ do ngày thường cậu quá khiêm tốn, ẩn giấu khí tức nên không ai nhìn ra. Hiện tại cậu không kiềm chế khí tức, dễ dàng nhìn ra thể chất bất phàm.

Như Lan nói tiếp: “Nếu Diệp đan sư tiến giai thành công, sau này sợ là Hắc Thạch Vực sẽ bị đồn thành nơi thích hợp cho tu sĩ Tiên Vương tiến giai.”

“Có lý.”

Tường Nguyệt thầm nghĩ Giang Thiếu Bạch thường hay làm gương xấu, lần trước là nhảy xuống vùng lốc xoáy hắc ám, khiến người ta cho rằng vùng xoáy không nguy hiểm, hại không ít tu sĩ nghĩ dại mà nhảy xuống theo, kết quả ngay cả hài cốt cũng không còn. Lần này hắn tiến giai Tiên Tôn ngay tại Hắc Thạch Vực, nếu có tu sĩ đỉnh Tiên Vương nào hiểu lầm, có lẽ sẽ bị hố một trận.

Lôi kiếp của Diệp Đình Vân cũng rất dữ dội, nhưng so với Giang Thiếu Bạch thì nhỏ hơn rất nhiều.

Cậu không chút khó khăn vượt qua lôi kiếp, thể chất của cậu đã được rèn luyện trong thời gian sống tại Hắc Thạch Vực, Giang Thiếu Bạch lại cho cậu dùng tinh huyết, thế nên dù thể cậu của cậu không mạnh bằng hắn nhưng cũng không thể xem thường.

Như Lan Tiên Vương thở phào một hơi: “Diệp đan sư cũng tiến giai thành công.”

***

Hồng Dịch nhìn về hướng Diệp Đình Vân tiến giai, có phần ao ước nói: “Hai người kia đã tiến cấp, không biết lúc nào đến lượt ta.”

“Thiếu chủ đừng nóng vội, với tư chất của ngài, chắc hẳn không lâu nữa sẽ tiến giai.” Hồng Thất an ủi.

Hồng Dịch khẽ gật đầu: “Nói không sai, chỉ cần lấy được Chân Linh Chi Thủy thì không lâu nữa ta sẽ tiến giai.”

Hắn vừa nói xong lập tức bay về phía Giang Thiếu Bạch.

“Thiếu chủ!” Hồng Thất kích động kêu lên, nhưng không kịp ngăn cản.

Hồng Dịch đáp xuống trước mặt Giang Thiếu Bạch, hắn ngờ vực hỏi: “Đạo hữu có chuyện gì sao?”

Ở trong đại điện, Hồng Dịch khá nổi tiếng, Giang Thiếu Bạch có ấn tượng sâu sắc với vị đại thiếu gia này.

Hồng Dịch nhìn chằm chằm Giang Thiếu Bạch từ trên xuống dưới, sau đó ngẩng đầu nói: “Chúc mừng các hạ tiến giai, ngươi sở hữu rất nhiều Chân Linh Chi Thủy, có thể đổi với ta một chút không?”

Giang Thiếu Bạch híp mắt: “Đổi?”

Đối phương gật đầu: “Đúng vậy. Ngươi không dùng hết Chân Linh Chi Thủy, chi bằng đổi lấy tài nguyên hữu dụng.”

Giang Thiếu Bạch híp mắt, nghe cũng có lý.

“Các hạ dùng gì để đổi? Chân Linh Chi Thủy không phải là đồ vật bình thường.” Tuy Chân Linh Chi Thủy rất tốt, nhưng dùng nhiều cũng sẽ bị kháng tính.

Hồng Dịch suy nghĩ một lúc rồi lấy một cái hộp bị niêm phong ra, trên hộp có rất nhiều cấm chế.

“Cái này thế nào, đây là Thiên Toại Thạch, xuất hiện từ khi thiên địa sơ khai, là bảo vật hiếm có.”

Giang Thiếu Bạch thả linh hồn lực thăm dò bên trong hộp, lát sau hắn gật đầu: “Được.”

Thiên Toại Thạch có từ khi thiên địa sơ khai, từ hỏa diễm đầu tiên biến thành, bên trong chứa lực hỏa diễm mênh mông. Thiên Toại Thạch này có phẩm chất không tồi, Không Không liếc mắt liền thấy bên trong. Phải biết gần đây Không Không gặp không ít thứ tốt, không nhiều đồ vật khiến nó động lòng.

Hồng Thất thấy thiếu chủ mang Thiên Toại Thạch đi đổi mà đau lòng không thôi, nhưng không ngăn cản vụ giao dịch này.

Phụ thân Hồng Dịch dặn hắn tặng Thiên Toại Thạch cho một đan sư cấp sáu, không ngờ hắn lại lấy ra.

Vì là vụ làm ăn đầu tiên, đối phương lại rất có thành ý, thế nên Giang Thiếu Bạch không hẹp hòi, dứt khoát đổi một thùng Chân Linh Chi Thủy cho Hồng Dịch.

Có Hồng Dịch dẫn đầu, mấy tu sĩ Tiên Tôn vốn định “ăn cướp” thay đổi ý định. Giang Thiếu Bạch tiến giai Tiên Tôn thành công, hiện tại đã ngồi ngang hàng với bọn họ. Vả lại nhìn thanh thế lôi kiếp vừa rồi, bọn họ không dám khinh thường hắn.

Các tu sĩ Tiên Tôn vừa muốn giao dịch lại vừa do dự, bọn họ đều tham gia vào âm mưu hãm hại hắn trong đại điện, khiến hắn quyết định lập tức nhảy xuống vùng lốc xoáy, các Tiên Tôn ý thức được hắn biết rõ mưu đồ của bọn họ.

Lúc này Tường Nguyệt Tiên Tôn đáp xuống cạnh Giang Thiếu Bạch.

“Chúc mừng Giang đạo hữu tiến giai Tiên Tôn, không ngờ đạo hữu trở thành Tiên Tôn nhanh như vậy, quả nhiên là tuổi trẻ tài cao.”

“Đạo hữu khách khí.”

Tường Nguyệt Tiên Tôn cười cười: “Ta cũng muốn đổi Chân Linh Chi Thủy, nể tình chúng ta có qua lại với nhau, đạo hữu có thể giảm giá không?”

Tường Nguyệt thầm mắng tên phá của Hồng Dịch, ra tay hào phóng như vậy, làm người đến sau là y không biết phải lấy gì để giao dịch.

Giang Thiếu Bạch trợn mắt, giao tình? Bọn họ thì có giao tình gì? Giao tình đốt quần áo và đưa quần áo sao?

“Huynh đệ ruột thịt cũng phải rõ ràng. Xét giao tình của chúng ta, có thể bán rẻ cho các hạ, nhưng không rẻ quá được.”

Tường Nguyệt Tiên Tôn bất đắc dĩ lấy hai chiếc nhẫn không gian ném cho Giang Thiếu Bạch: “Ngươi nhìn rồi chọn đi.”

Hắn thả linh hồn lực thăm dò bên trong, thầm nghĩ Tường Nguyệt Tiên Tôn có thành ý, chẳng qua vị Tiên Tôn đại nhân này rất nghèo. Chẳng lẽ y mua quần áo hết nguyên thạch rồi sao?

“Thế nào, nhìn trúng thứ gì?”

Giang Thiếu Bạch chỉ lấy nguyên thạch trong nhẫn không gian, còn lại trả cho đối phương.

Y hoang mang nói: “Ngươi chỉ lấy nguyên thạch sao, ngươi vừa tiến giai Tiên Tôn, chắc phải tế luyện pháp khí, ta có một số linh tài không tồi.”

Giang Thiếu Bạch đắc ý nghĩ quỷ nghèo Tường Nguyệt không thể nào hiểu được hắn. Hắn thu hoạch được rất nhiều nhẫn không gian trong vùng xoáy hắc ám, trong nhẫn chứa nhiều nhất chính là các loại linh tài.

Linh tài của Tường Nguyệt có giá trị không nhỏ đối với tu sĩ vừa tiến giai Tiên Tôn, nhưng với hắn thì tác dụng lại có hạn.

Hết chương 428

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play