Trong quá trình rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, cả bọn Shrek đệ tử tò mò Phong Lăng làm cách nào để thoát khỏi Titan Cự Vượn.
Phong Lăng lại dùng một bộ lừa dối Lão Triệu, lặp lại cho cả bọn nghe.
Cả đám không khỏi kêu ca Phong Lăng nhanh trí và may mắn, nếu không chắc đã không còn mạng để quay về.
Chỉ có Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh là trầm tư không nói tiếng nào.
Người trước đương nhiên là không tin Thái Thản Cự Vượn có thể dễ dàng vì Phong Lăng tưới máu giả chết mà bỏ qua.
Nàng dù sao cũng là Hồn Thú, còn là kết nghĩa tỷ tỷ của Thái Thản Cự Vượn, không dám chắc vì sao nó đột nhiên xuất hiện ở rìa Tinh Đấu, nhưng có thể đoán được Nhị Minh vì nàng nên mới ra ngoài này.
Lúc đó nàng không tìm thấy cơ hội thích hợp để lộ diện, vì sợ thân phận Hồn Thú của mình bị phơi bày.
Sau lại bởi Nhân Diện Ma Chu đột nhiên tấn công, không thể bỏ lại Đường Tam mà đi nên nàng đành phải nán lại hỗ trợ.
Nàng nhớ Phong Lăng có gọi Nhị Minh là Lão tinh tinh, cả hai có vẻ rất quen thuộc.
Nếu vậy thì có thể giải thích hợp lý hơn vì sao Phong Lăng vẫn còn sống sót.
Người này có thể làm bạn với Nhị Minh sao, hay chỉ là muốn lợi dụng bọn nó?
Nàng cần phải cẩn thận quan sát Phong Lăng một thời gian.
Còn Chu Trúc Thanh, nàng không quá tin câu chuyện Phong Lăng nói.
Mọi chuyện không chỉ đơn giản là tưới máu Hồn Thú rồi giả chết như vậy, chắc chắn là một hồi chiến đấu rất khốc liệt.
Nàng biết người này đã bị thương rất nặng, nhưng lại không nói ra.
Nếu Phong Lăng không muốn nói, vậy nàng cũng không nhiều lời tò mò cái gì.
Nàng chỉ biết người này đã hy sinh bản thân để cứu mọi người, nhưng lại không muốn kể công.
Luôn quan tâm người khác, nhưng lại quên mất quan tâm chính mình.
Nàng vì sao lại cảm thấy đau lòng thay cho người này đây?
Phong Lăng cũng tò mò mọi người đã gặp và gϊếŧ được con Nhân Diện Ma Chu 2000 năm tu vi đó như thế nào.
Thực lực của bọn nhóc này cũng đáng gờm a.
Qua lời tường thuật của cả bọn, Phong Lăng mới biết trong lúc cô còn đang đấu với Thái Thản Cự Vượn, bọn Đường Tam sau khi bị dư ba từ tiếng rống của nó chấn bay xa về phía sau, vừa lúc đụng độ phải Nhân Diện Ma Chu đang chạy trốn Cái Thế Long Xà.
Nhân Diện Ma Chu lúc đó điên cuồng chạy thoát, không kiêng nể gì mà tấn công để dọn “vật cản đường” của nó.
Hai bên giao chiến cũng vì vậy mà sinh ra.
Nhân Diện Ma Chu 2000 năm, đối với bọn Shrek đệ tử mà nói là có chút quá sức.
Cả bọn hợp lực cùng nhau phản công, nhưng vẫn chưa thể hạ gục nó.
Đang căng thẳng là lúc, bọn Shrek học viên đều chứng kiến Đường Tam cũng không giấu diếm gì mà lấy từ Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ - một Hồn Đạo Khí trữ vật dạng đai lưng của hắn ra Chư Cát Thần Nỏ.
Dùng nó để hạ gục Nhân Diện Ma Chu.
Do yêu cầu của Phong Lăng, Đường Tam một lần nữa triển lãm cho Phong Lăng cùng Triệu Vô Cực xem uy lực của Chư Cát Thần Nỏ.
Đường Tam giơ tay lên, đem Chư Cát Thần Nỏ quan vào bên cạnh một cây đại thụ, mở chốt.
“Dát…dát…băng, dát băng…”
Liên tiếp chuỗi âm thanh máy móc chuyển động vang lên, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, ngay sau đó là liên tiếp chuỗi âm thanh “phốc phốc” truyền đến.
Tốc độ trong nháy mắt bộc phát như vậy, ngay cả Triệu Vô Cực cũng phải biến sắc.
Sắc mặt mọi người đều biến hóa, âm thầm kinh hãi.
Tiến tới trước cây đại thụ, trên thân cây phải ba người mới ôm xuể lúc này xuất hiện tổng cộng 16 lỗ nhỏ bằng ngón tay xuyên qua, từ bên này có thể nhìn thấy bên kia.
Triệu Vô Cực không nhịn được hỏi, “Đường Tam, đây là vật gì? Ngươi làm thế nào mà có được nó?”
Đường Tam đem Chư Cát Thần Nỏ đưa ra trước mặt Triệu Vô Cực, “Ta gọi nó là Chư Cát Thần Nỏ, là một loại cơ quan ám khí phi thường bá đạo.
Bất luận kẻ nào cũng có thể sử dụng, bên trong có 48 cây nỏ tiễn, mỗi lần lên dây là có thể thông qua cơ quan trong nháy mắt bắn ra 16 mũi, giống như vừa rồi vậy.
Một khi đã lên dây cơ quan thì phải phóng ra, nếu không sau một thời gian dài, dây cơ quan để ở trạng thái căng chặt, sẽ sinh ra tổn hại đối với thân nỏ.
Bởi vì loại này lực đạo quá lớn, kim loại bình thường không chịu nổi, đó chính là yếu điểm tệ hại của Chư Cát Thần Nỏ.”
Phong Lăng lúc này đi đến cây đại thụ phía sau, khoảng cách giữa hai cây cũng khoảng mười thước, đang nghiền ngẫm 16 mũi nỏ tiễn sắp chỉnh tề hai hàng.
Triệu Vô Cực cũng tiến tới, nhìn cái cây cũ, rồi lại nhìn cái cây trước mặt, “Tiểu Tam, mũi nỏ tiễn của ngươi trước tiên bắn xuyên qua cái cây kia, sau đó mới cắm vào thân cây này ư?”
Đường Tam gật đầu nói, “Chư Cát Thần Nỏ uy lực rất mạnh, chuyên dùng để phá Hồn Lực phòng ngự, nếu phòng ngự không phải phi thường mạnh mẽ, người đó trong nháy mắt sẽ bị đánh chết.”
Nghe Đường Tam giải thích, mọi người không khỏi hít hà một hơi.
Lực xuyên thấu mạnh mẽ như vậy, thật sự quá sức bá đạo.
Đường Tam dùng tay vỗ nhẹ lên thân cây, bằng vào Huyền Thiên Công gia tăng lên Cầm Long Thủ, rút từng mũi nỏ tiễn từ trong thân cây ra.
Mũi nỏ tiễn của Chư Cát Thần Nỏ không phải dễ chế tạo, lúc trước bắn vào trong cơ thể Nhân Diện Ma Chu, hiển nhiên là không thể thu lại, còn trước mắt thì hắn không thể bỏ phí.
“Chư Cát Thần Nỏ có thể nói chính là ác mộng đối với Hồn Sư cấp thấp, mà nó mạnh nhất không phải ở uy lực mà ở tính bất ngờ.
Lại không cần dùng Hồn Lực, người bình thường cũng có thể dễ dàng sử dụng.” Đường Tam nói với Đới Mộc Bạch.
“Đường Tam, cái này đều là do ngươi nghiên cứu ra ư?” Ninh Vinh Vinh hỏi.
Đường Tam sửng sốt một chút, cười khổ nói, “Cứ coi như vậy đi.” Hắn cũng không thể nói với mọi người đây là hắn mang được từ thế giới khác đến.
Nghe hắn nói như vậy, Phong Lăng cũng bật cười trong lòng, này thì cô đồng cảm với hắn.
Nếu sau này, Tân Hồn Đạo Khí được chế tạo thành công, cô cũng không thể công bố với mọi người đây là sản phẩm tới từ thế giới khác.
“Đường Tam, ngươi có thể bán cho ta cái này? Giá cả không thành vấn đề.
Ngươi cũng biết đấy, ta là Phụ trợ hệ Hồn Sư, không có năng lực tự bảo vệ mình.
Lúc mọi người liều mạng, ta ngoài việc xuất ra Hồn Kỹ phụ trợ cũng chỉ có thể đứng nhìn.
Nếu có thêm vật này, ta cũng có thể có lực công kích rồi.” Ninh Vinh Vinh hỏi.
Đường Tam thoải mái cười, nói, “Bán cái gì chứ.
Lúc nào về ta tặng ngươi một cái là được, bất quá, tài liệu để chế tạo cái này rất quý, nên phí mua tài liệu thì ngươi cần phải bỏ ra.”
“Đường Tam, ngươi có thể giúp ta làm một cái không? Phí mua tài liệu ta sẽ đưa ngươi.” Phong Lăng tò mò hỏi, “Chẳng qua ngươi có thể nói cho ta cách hoạt động của nó hay không? Ta rất tò mò, như thế nào có thể tạo đủ lực để phóng mũi nỏ đi nhanh đến như vậy? Ngươi dùng tổng hợp chuyển động lực sao? Hay năng lượng từ kim loại hiếm?”
Phong Lăng cũng thực tò mò, ám khí của Đường Tam như thế nào làm được mà có thể tạo ra lực sát thương lớn đến vậy, không nói đến ma pháp đi, ám khí này đều không cần đến Hồn Lực hay năng lượng từ phản ứng nào, này khai quải không khỏi có chút quá trớn a.
Đường Tam thấy Phong Lăng có hứng thú với ám khí, hơn nữa còn có hiểu biết về vũ khí, ánh mắt lóe lóe, nhưng hắn đương nhiên không thể để lộ ra công nghệ chế tạo ám khí của Đường Môn, đành phải lắc đầu nói, “Đáng tiếc, ta không thể cho ngươi biết.
Nhưng là ta có thể giúp ngươi chế tạo một cái Chư Cát Thần Nỏ.”
Đường Tam tự tin rằng, dù hắn có cho Phong Lăng ám khí, thì Phong Lăng cũng không thể nào biết được bí mật của Đường Môn.
Nên hắn sẽ không keo kiệt đến mức không thể cho Phong Lăng một cái Chư Cát Thần Nỏ.
“Cảm ơn ngươi a.” Phong Lăng cười đáp.
Oscar lúc này mang theo vẻ mặt tươi cười nịnh bợ, “Tiểu Tam, chúng ta có phải là hảo huynh đệ hay không a?”
Đường Tam nhìn nụ cười của hắn, làm sao có thể không hiểu rõ ý tứ của hắn được, “Yên tâm đi, ta sẽ tặng mỗi người một bộ Chư Cát Thần Nỏ là được, cũng như Ninh Vinh Vinh cùng Phong Lăng, tài liệu phí các ngươi bỏ ra, ta phụ trách chế tạo.
Chỉ có điều, cái này chế tạo rất là phức tạp, ta một tháng cũng chỉ có thể làm được một cái, các ngươi cũng đừng nóng vội.
Hơn nữa, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì không nên sử dụng.
Mũi nỏ tiễn chế tạo cũng không dễ dàng, sau khi bắn ra cũng khó thu hồi lại.
Ta dù sao cũng chỉ có một mình, không thể nào cung cấp đủ cho mọi người sử dụng.”
Triệu Vô Cực trên mặt toát ra một tia cười xảo trá, nhìn đám đệ tử của hắn, nói, “Bọn chúng cũng không phải là người không có tiền, cứ cho là Chư Cát Thần Nỏ ngươi có thể chế tạo dễ dàng, nhưng cũng không thể bán rẻ tiện nghi cho bọn chúng được.
Dù sao cũng có những kẻ không quan tâm đến tiền, ta nghĩ ngươi nên đưa ra một cái giá rồi bán cho bọn chúng.
Đới Mộc Bạch gật đầu nói, “Ta đồng ý với Triệu lão sư.
Tiểu Tam ngươi muốn bán bao nhiêu tiền một cái Chư Cát Thần Nỏ?”
Đường Tam mỉm cười lắc đầu, “Mọi người đều là người của mình, không nên lấy tiền.”
Đới Mộc Bạch nói, “Đúng là người của mình nên mới không thể để cho ngươi bị thiệt được.
Thời gian chế tạo rất dài, không để ngươi lao tâm lao lực vô ích được.
Ngươi không nên khách khí với bọn ta, vậy thế này đi, bộ Chư Cát Thần Nỏ đầu tiên này thì cứ coi như ngươi cho bọn ta, bọn ta trả tiền tài liệu.
Sau này nếu cần gì, ngươi phải bán cho bọn ta, ngươi xem thế nào?”
Oscar cười haha, nói, “Đúng, đúng, cứ như vậy đi.”
_____________________________
Rốt cuộc cũng ra khỏi phạm vi của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, mặc dù không còn được hít thở làn không khí trong lành, nhưng mọi người lại phảng phất bỏ đi được một tầng áp lực, cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.
May mắn, trong mấy ngày ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Tiểu Vũ cũng đã đạt được Đệ tam Hồn Hoàn, trở thành Hồn Tôn.
Nàng là lén lút tách đội để “đi săn” a, bởi Hồn Thú chỉ có thể tự tạo Hồn Hoàn, không thể hấp thu được.
Phong Lăng cũng giúp nàng lấp liếm sự hoài nghi của mọi người.
Miệng lưỡi Phong Lăng thì không cần phải bàn cãi, hiển nhiên không một ai thắc mắc gì cả.
Phong Lăng cũng đã dặn dò Tam Nha lén lút theo sau Học viện Shrek mọi người, khi trở về thì hãy lộ diện.
Lấy thân phận một con thú bình thường để Phong Lăng cũng hảo giải thích với mọi người về Tam Nha.
Phong Lăng không thể không thừa nhận, Kỹ năng mới của Tam Nha cực kỳ lợi hại, không chỉ thay đổi ngoại hình, ngay cả hơi thở của Hồn Thú cũng biến mất hoàn toàn.
Ngay cả Phong Hào Đấu La cũng không phát hiện được, có lẽ đây cũng là lý do vì sao Mẫu Hổ cho phép Tam Nha trà trộn vào nhân loại.
Với thực lực của Tam Nha, nếu nó ngoan ngoãn không quậy phá, Phong Lăng cũng không lo lắng từ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đi đến Shrek Học Viện có nguy hiểm có thể uy hϊếp được nó.
“Chúng ta quay lại đường này, đến trấn nhỏ là có thể nghỉ ngơi.” Triệu Vô Cực mỉm cười nói.
Đới Mộc Bạch nói, “Mọi người vừa phải trải qua một quãng thời gian khẩn trương, tới trấn nhỏ, ta mời mọi người uống rượu.
Triệu lão sư, lần này ngài cũng không nên từ chối.
Nếu không có sự trợ giúp của ngài, sợ là chúng ta đều không còn sống mà bước ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.”
Triệu Vô Cực cười nói, “Tiểu Bạch, biết là ngươi có tiền, nhưng tửu lượng ta rất lớn đó.”
Đới Mộc Bạch cười haha, “Triệu lão sư, ngài chưa từng nghe nói hay sao? Chỉ cần có thể dùng tiền giải quyết vấn đề, thì sẽ không còn vấn đề gì cả.”
“Ha hả, hảo một câu chỉ cần có thể dùng tiền để giải quyết thì không còn là vấn đề.
Ngươi đến dùng tiền tạp Hồn Thú a, chắc bọn nó sẽ tha mạng cho ngươi? Hừ, ta cũng không thấy ngươi dùng đến Hồn Tệ trong Rừng Tinh Đấu.” Phong Lăng không khỏi phun tào với Tiểu Bạch.
“Ký chủ, ngươi có thể trực tiếp dỗi hắn.
Ta không phải là nơi cho ngươi phun tào kẻ khác.” Tiểu Bạch dỗi lại Phong Lăng, mặc dù nó không thể đồng ý hơn với những gì Phong Lăng nói.
Tiền nó chỉ có giá trị khi con người gắn cho nó giá trị, và khi nó có thể trao đổi được trên thị trường.
Khi không có những điều kiện này, có thể dùng tiền để ăn sao? Núi vàng núi bạc cũng không thể làm ngươi no bụng a, cũng không thể cứu được ngươi một mạng.