Bây giờ Giang Độ Độ nghe thấy hai chữ hotsearch này thì đã miễn dịch rồi, có bôi đen hay không thì cô cũng thấy không sao hết. Dù sao thì cô cũng đã bị cả mạng xã hội ghét rồi, ít đi một chút thì có ra sao chứ?
Cô chẳng chút hứng thú liếc nhìn màn hình di động, chỉ thấy hotsearch đầu tiên và thứ hai lần lượt là:
“Lục Thác bị tai nạn xe.”
“Giang Độ Độ không xứng.”
Tư Tư nhìn thấy ánh mắt của Giang Độ Độ khựng lại tại cái bên dưới thì lập tức thở phì phò, nói: “Ai không xứng? Tên Lục Thác chó má mới không xứng ấy.”
Nói rồi, chị ấy có chút vui sướng khi người gặp họa mà bĩu môi: “Chị phải nói rằng, vẫn nên trách bản thân cậu ta không cẩn thận đi. Chúng nó là đám đàn ông đểu cáng thì lúc nào cũng phải chú ý một chút đi chứ, nếu không thì, hừ hừ, đây không phải là gặp quả báo sao?”
Giang Độ Độ: “… Chị vừa nói vậy, hình như cũng hơi có lý đấy.”
“Hừ, đương nhiên là có lý rồi.” Tư Tư đứng dậy, cầm lấy máy sấy rồi c4m vào phích cắm điện, sau đó nhẹ nhàng gảy mái tóc ướt sũng của Giang Độ Độ: “Thôi thôi, để chị tranh thủ sấy tóc cho em đi.”
“Vâng, vâng.” Giang Độ Độ thay đổi góc độ, nằm lên đùi Tư Tư, tiện tay cầm lấy di động của Tư Tư bấm vào hotsearch đầu tiên là “Lục Thác bị tai nạn xe”.
Weibo được ghim ở đầu trang là một tin tức thời sự được đăng trên một trang web tin tức, phía trên nói là trên đường đến sân bay ở nước M, Lục Thác xảy ra va chạm xe với một chiếc xe hơi, trước mắt thì chưa rõ số người thương vong. Weibo của Lục Thác và người đại diện đều không có bất kỳ một câu trả lời nào.
Những bình luận ở dưới, bên cạnh lo lắng cho tình hình của Lục Thác thì còn lại đều là một vài cái liên quan tới cuộc đời và tác phẩm của Lục Thác, chỉ toàn là tâng bốc. Giang Độ Độ nhìn một lát, thật ra thì không hề khoa trương.
Lục Thác là giọng ca chính của nhóm nhạc thần tượng hàng đầu trong nước tên là “Thanh”, anh ta có gương mặt mà các siêu sao nên có, bản thân tự kiếm được tiền của, còn là người có nhiều fans, hơn nữa, người này quá yêu nghiệt, anh ta có kỹ năng ca hát thiên phú.
Cái gọi là kỹ năng thiên phú, nói trắng ra là thiên phú, ông trời thưởng cho người đó chén cơm kia.
Tựa như có người trời sinh thích hợp đi đóng phim, ví dụ như mấy người giống Chu Kiều Tùng vậy, anh thổi linh hồn và sinh mệnh vào từng nhân vật mà mình diễn. Mà có người trời sinh đã thích hợp ca hát, người đó chính là Lục Thác, khi anh ta hát cho bạn nghe thì bạn sẽ hiểu, anh ta nên đi hát, bất kể là chất giọng độc đáo của chính bản thân hay là sức truyền cảm mạnh mẽ ẩn chứa trong giọng anh ta, thì đều sẽ khiến người ta vô thức đắm chìm trong khúc ca mà anh ta xướng lên.
Bảo sao người này lại có nhiều người hâm mộ đến vậy.
Về chuyện vì sao lúc trước người hâm mộ lại không thích Lục Thác và Giang Độ Độ ở bên nhau, thật ra trên mạng đã từng có người có chuyên môn phân tích, đại khái là phân tích ra được hai nguyên nhân:
Một là vì Lục Thác có quá nhiều fans bạn gái [*], bọn họ không thể chấp nhận được việc Lục Thác có người yêu, cảm thấy Lục Thác yêu rồi thì bọn họ sẽ bị thất tình. Đáng tiếc thay, cho dù bọn họ có uy hiếp Lục Thác bằng cách sẽ thoát fan [**] thì Lục Thác vẫn không hề quan tâm. Anh ta không chỉ dựa vào giá trị nhan sắc mà còn có thực lực nữa, đối với anh ta mà nói, thoát fan có lực sát thương không lớn. Vì thế, fans chỉ có thể trút hết căm hận của mình lên người Giang Độ Độ.
[*] Fans bạn gái: Là các fans xem thần tượng là người yêu của mình, tự ship bản thân với thần tượng và từ chối tất cả các CP hay scandal tình ái có dính líu đến “bạn trai”.
[**] Thoát fan: được dùng phổ biến trong văn hóa thần tượng, được hiểu là một cá nhân hay một tập thể rời bỏ cộng đồng fan của mình, không còn hâm mộ người đã thần tượng như trước đó.
Mặt khác, fans cảm thấy Giang Độ Độ không xứng với Lục Thác một chút nào.
Lục Thác có điều kiện gia đình cực kỳ tốt, trong mấy thế hệ đã từng có nhà khoa học, quân nhân có cấp quân hàm cao, cán bộ ngoại giao, nghệ thuật gia… Mà Giang Độ Độ chỉ là một cô nhi được nhận nuôi rồi lại bị bỏ rơi. Lục Thác tốt nghiệp khoa chính quy của trường đại học C ở nước M, mà Giang Độ Độ đã lăn lộn trong giới giải trí từ bé, mãi đến tận năm mười sáu tuổi mới đến trường sân khấu điện ảnh của nước Y để kiếm cái bằng, còn chưa biết có phải mua hay không nữa.
Thứ duy nhất tạm xem là xứng đôi giữa hai người, chỉ có mỗi gương mặt.
Nhưng nhìn mãi một gương mặt thì cũng phải chán chứ nhỉ? Người hâm mộ lo lắng anh của bọn họ sẽ không chịu nổi nội tâm thô bỉ của Giang Độ Độ, cảm thấy Giang Độ Độ còn chẳng xứng đáng được xách giày cho anh ấy nữa cơ. Suốt ngày đăng tải Weibo phân tích chắc như đinh đóng cột là Lục Thác và Giang Độ Độ chắc chắn sẽ chia tay.
… Hồi trước, khi Giang Độ Độ xem, cô sẽ không nhịn được mà phỉ nhổ, cái này là rảnh rỗi rồi đi thao túng cả hệ ngân hà à?
Nhưng trái lại, bọn họ đã phân tích đúng một điểm, cô và Lục Thác chia tay thật rồi.
Đã lâu lắm rồi Giang Độ Độ không có tin tức gì của Lục Thác, thậm chí là khi nhìn thấy Weibo này thì cô mới biết, hóa ra Lục Thác vẫn luôn ở nước M.
Kể từ khi bọn họ chia tay, Giang Độ Độ trực tiếp chặn tất cả các cách thức liên hệ với Lục Thác. Sau khi bị thần linh lấy đi tình yêu, trừ lần trước bị động nhớ tới anh ta sau khi tiếp xúc với nữ chính trong tiểu thuyết thì quả thật cô chưa từng chủ động nhớ tới anh ta một lần nào.
Như thể người này chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời cô.
Giang Độ Độ không có cảm giác gì nên khi nhìn thấy tin tức Lục Thác bị tai nạn xe, lòng cô chẳng lăn tăn một gợn sóng nào, giống hệt như việc nhìn thấy bất kỳ người xa lạ nào đó xảy ra tai nạn xe vậy.
Kỹ năng của thần linh thật sự rất trâu bò, đổi sang cách nói của dân chơi game, chẳng ngờ thần linh cũng có thể giảm mức độ thiện cảm và giá trị cảm xúc của cô đối với Lục Thác xuống, giảm về con số không tròn trĩnh như lúc ban đầu.
Chỉ cần cô không phải đồ não tàn cứ khăng khăng dính lên người Lục Thác, thì đời này, chuyện giữa cô và Lục Thác chỉ đến thế mà thôi, hoàn toàn không còn quan hệ gì nữa. Ha ha ha ha ha ha ha, không nhịn được mà cứ muốn vui vẻ thì phải làm sao đây?
Đáng tiếc, không phải ai cũng nghĩ như thế, luôn có người cho rằng đáng lẽ cô phải là kẻ não tàn.
Cái hotsearch thứ hai “Giang Độ Độ không xứng” hoàn toàn là bị fans của Lục Thác càn quét mà nổi lên:
“Giang Độ Độ mau đến nước M chăm sóc anh tôi đi!”
“Giang Độ Độ hết thời, mau cút đến nước M đi.”
“Giang Độ Độ nổi lên là bị đánh!!!”
“Anh tôi xảy ra chuyện, thế mà kẻ xấu xa Giang Độ Độ này vẫn còn đi đóng phim á hả?”
“Hu hu hu hu, sao anh mình không chia tay với ả đàn bà xấu xa Giang Độ Độ này vậy? Mau chia tay đi!!”
“Nhóm người đẹp đừng kích động, nếu anh mình khỏi thì chắc chắn sẽ nhận ra bộ mặt thật của Giang Độ Độ, chia tay chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.”
“Giang Độ Độ, bản thân cô không biết nghĩ à? Xứng với anh của bọn tôi chắc?”
“Mẹ nó! Con nhỏ Giang Độ Độ này vẫn còn đang đóng phim ở đoàn phim hả? Cô là đồ vô tâm!!!!”
“Giang Độ Độ, tôi nguyền rủa cô lập tức nổ tung ngay tại chỗ!!!”
“Đậu xanh, nhổ nước bọt đã không thể giãi bày nỗi căm ghét của tôi với con nhỏ này. Để cô ta chết mẹ, à tôi quên mất là cô ta không có mẹ. [Hài hước.jpg]”
“Giang Độ Độ không xứng với anh trai tốt đến vậy của chúng ta. Quả nhiên người không có bỗ mẹ dạy dỗ thì hoàn toàn không hiểu hai chữ nhân nghĩa viết như thế nào, không hề thật lòng.”
“Lầu trên ơi, kẻ đáng khinh lăn lộn trong giới giải trí từ bé thì có thể thật lòng thế nào đây, chỉ biết đến tiền, cho rằng dùng tiền mua cái bằng là có thể thoát khỏi xuất thân thấp hèn hả?”
Có đôi khi, lời nói của người hâm mộ trong giới giải trí thật sự rất cực đoan, cũng rất đáng sợ, đã tiến thẳng tới mức độ công kích cá nhân, Giang Độ Độ tiện tay bấm báo cáo từng cái một với vẻ mặt vô cảm.
Không hẳn chỉ vì gia thế và bằng cấp của Giang Độ Độ không xứng với anh ta, cho nên anh ta mới tùy tiện ở bên cô dưới tình huống đã có người trong lòng. Mà bởi vì, xét về tất cả mọi mặt, Hách Ngữ đều đủ đầy và rất xứng đôi với anh ta nên anh ta mới có thể trịnh trọng đặt Hách Ngữ ở dưới đáy lòng, tôn trọng cô ta, yêu thương bảo vệ cô ta.
Thật vậy, nếu đó là sự thật, cô xin cảm ơn Lục Thác đã không yêu cô.
Cho dù Lục Thác cảm thấy cô là một người có thể đối đãi tùy tiện thì Giang Độ Độ cũng không cảm thấy bản thân mình nên tùy tiện theo, cho dù không có bất kỳ ai trên thế giới này trân trọng cô thì chính cô cũng muốn tự trân trọng bản thân mình.
Giang Độ Độ là người kiêu ngạo và dứt khoát như thế đấy.
Cũng may mà ngôn luận trên mạng không chỉ nghiêng về một phía, cũng không phải tất cả mọi người đều không phân rõ trắng đen, sẽ luôn có người nói đôi lời khách quan, Giang Độ Độ bèn nhìn thêm mấy lần:
“Những người mắng Giang Độ Độ là cô nhi ác thật đấy, còn nói người ta không có giáo dục nữa, nhưng các người có bố mẹ dạy, thế mà tôi thấy còn không bằng không có đâu, thấy mấy lời nói đó của mấy người mà mẹ còn không tức đến chết cơ à?”
“Người xấu xa nhất là người nhắc tới gia đình và xuất thân của người khác, chủ nhà mấy người có xuất thân tốt cỡ nào hả? Quay lại tám mươi năm về trước thì không phải đều là bần nông và trung nông như nhau sao?”
“Fans lấy tư cách gì để nói người ta có xuất thân thấp hèn? Suýt chút nữa tôi còn tưởng là mình đã xuyên không rồi, chẳng lẽ không phải tất cả mọi người trong xã hội này đều bình đẳng như nhau à?”
“Ha hả, cảm giác về sự ưu việt của fans đúng là mười phần mười, đáng tiếc, cho dù mấy người có ghét Giang Độ Độ, cho dù cô ấy bị hủy dung thì cô ấy vẫn là người yêu của anh nhà mấy người thôi, thế nào? Có tức không hả?”
Giang Độ Độ: “…” Người cuối cùng có sức chiến đấu mạnh quá, cảm ơn, nhưng bây giờ không phải nữa rồi.
“Tỷ Tỷ, điện thoại của em kêu kìa.”
Tư Tư với lấy di động của Giang Độ Độ, nhìn liếc qua: “?? Tên chó má Tề Thịnh kia tìm em á?”
Tề Thịnh là người đại diện của Lục Thác, Giang Độ Độ đoán, có lẽ anh ta muốn nói về chuyện chia tay. Nếu như nói trước đây, tuyên bố chia tay vào thời điểm nào cũng đều không thích hợp, vậy thì bây giờ quả thật là cơ hội tốt trời cho. Hạng người sành đời như Tề Thịnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.
À thì… cơ hội tốt trời cho này hình như có hơi xui xẻo, nhưng thừa dịp Lục Thác bị tai nạn xe để tuyên bố từ sớm rằng Giang Độ Độ và Lục Thác đã chia tay trước khi cô bị hủy dung, vừa có thể tháo gỡ sự lúng túng của Lục Thác, không đến mức khiến anh ta phải đeo cái mác đồ đàn ông xấu xa trên lưng, vừa có thể giải thích vì sao cô lại bàng quan trước tin tức Lục Thác bị thương.
Cho dù fans chính nghĩa của Lục Thác sẽ lại nói rằng, chia tay xong thì không thể quan tâm tới tình trạng vết thương của người yêu cũ sao?
Nhưng dù sao thì cũng có thể làm một số người mất mặt, Giang Độ Độ thấy vui cực kỳ.
Cô nhận cuộc gọi, lễ phép nói câu: “Chào anh, em là Giang Độ Độ.”
Đầu bên kia điện thoại im lặng một lát, dường như không ngờ giọng điệu của Giang Độ Độ sẽ hoạt bát tự nhiên như vậy, nhất thời không kịp phản ứng lại.
“Độ Độ, em… em biết Lục Thác xảy ra chuyện rồi chứ?” Tề Thịnh như bị khàn giọng, nói chuyện uể oải ỉu xìu, như thể đã mệt nhọc rất lâu rồi.
“Ồ, anh ta thế nào? Không sao chứ?”
Giang Độ Độ gảy gảy ngón tay, tỏ ra quan tâm một cách thích hợp và khéo léo, nhưng bất kể là ai thì cũng sẽ hiểu, trong đó chẳng chứa đựng bao nhiêu cảm xúc cá nhân.
Tề Thịnh bỗng nghẹn họng, một lúc lâu sau vẫn không tài nào thốt lên thành lời.
“Anh gọi điện tới là muốn bàn bạc với em việc công bố lên mạng chuyện em và Lục Thác đã chia tay, em có muốn nói gì không?” Tề Thịnh thử dò hỏi, giọng điệu của anh ta dịu dàng vô cùng, là lần hòa nhã nhất mà Giang Độ Độ từng nghe thấy trong mấy năm qua.
Giang Độ Độ không hiểu ra sao: “Không có, em thì lúc nào cũng được, anh đăng Weibo chia tay đi, em chia sẻ là xong.”
Lại là một khoảng lặng im dài thay anh ta đáp lời cô, một lúc lâu sau, Tề Thịnh khẽ thở dài rồi nói: “Được thôi.”
“Ừ ừ, vậy tạm biệt, em tắt máy đây.”
Giang Độ Độ nói xong là muốn bỏ di động xuống để ngắt cuộc gọi luôn, nhưng đúng lúc này, Tề Thịnh lại đột nhiên gọi Giang Độ Độ lại: “Từ từ, Độ Độ, anh… anh có câu muốn hỏi em, có phải em đã chặn Lục Thác rồi không?”
Giang Độ Độ bị hỏi thẳng ra thì vẫn hơi xấu hổ, cười ha hả, nói: “… Ha ha, không phải chia tay rồi à? Chặn cũng là chuyện rất bình thường mà, nhỉ?”
“Vậy em có biết vì sao Lục Thác lại bị tai nạn xe không? Hôm đó anh ấy…” Giọng của Tề Thịnh trầm thấp, như thể đang định nói ra một bí mật rất lớn.
Giang Độ Độ cũng lười biết, cô trực tiếp cắt ngang lời Tề Thịnh, nói: “Không biết, cũng hoàn toàn không muốn biết, chia tay rồi, biết nhiều như thế làm gì? Hy vọng đây là lần cuối cùng chúng ta nói chuyện với nhau, tạm biệt, anh Tề.”
Nói rồi, cô tắt máy cực kỳ dứt khoát.
Đầu bên kia điện thoại, Tề Thịnh ngơ ngác nhìn di động chỉ còn lại tiếng tút tút, trong nháy mắt, một cảm giác lạnh lẽo bao trùm lên cả cơ thể anh ta.
Mấy tiếng sau, Giang Độ Độ lại lên hotsearch một lần nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT