Hai người lên xe ngựa không lâu thì trời đổ mưa, Tiết Vân Chu nghĩ chính vì Nhị ca lau giọt nước mưa trên chop mũi y mới đột nhiên có dũng khí lớn vậy, đối với thời tiết thay đổi này rất cảm kích.
Cũng may mưa không to lắm, bên ngoài mưa dày đặc nhưng không ào ào nặng hạt như mưa rào. Bọn họ hiếm khi ra ngoài thành, tất nhiên không muốn trở về tay không, vì thế xe ngựa tăng tốc đi đến thôn trang, thấy hoa màu ở đó đã thu hoạch xong hết mới yên lòng.
Trở lại Vương phủ thì trời đã nhá nhem tối, Dư Khánh thấy Tiết Vân Chu mặt mày hơn hở không khỏi tò mò, nhỏ giọng hỏi: "Vương phi hôm nay gặp chuyện vui gì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT