Chưa có người nào làm cho tôi bị mê muội đến như vậy, duy chỉ trừ nàng….
Sau khi Lăng Quân rời khỏi trang viên, dù có đang đi đâu, làm gì tôi đều bất giác nhớ tới nàng.
Còn nhớ, vào một buổi cuối tuần, khi đó tôi đã cưới Đỗ Tố Hành, Đỗ Hạo Hành và chú tôi tới chơi và ở lại ăn cơm. Trong bữa ăn, Đỗ Hạo Hành luôn gây sự chú ý bởi tài ăn nói của mình, Mục Thanh Vân cũng vậy, luôn dùng khiếu hài hước của mình để làm cho mọi người cười vang, duy chỉ mình tôi lẳng lặng cúi đầu ăn cơm, từ chối tham gia vào những câu chuyện nhạt thếch của bọn họ, trong ngồi nhà này tôi luôn giống như một người ngoài cuộc vậy.
Đột nhiên Ba mở miệng hỏi: “Quân Lâm, bọn con cũng không còn trẻ nữa, nên sinh thêm em bé đi thôi”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT