Thành phố H vào mỗi sáng mùa thu tiết trời se lạnh cũng đủ khiến con người lười biếng.

Lý Hiểu Tâm lăn qua lăn lại trên giường , dù đã dậy , dù không ngủ được nữa nhưng để có thể xuống khỏi giường cũng là một việc rất khó đối với cô.

Lý Hiểu Tâm là một sinh viên mới ra trường khoa quản trị kinh doanh đang trong trường hợp tìm việc nhưng không có , hay nói cách khác là Thất Nghiệp.

Mặc dù đã gửi hồ sơ tới rất nhiều công ty nhưng đều nhận được kết quả như một " Từ chối " ...!Điều này khiến cô cảm thấy vô cùng đau đầu ," mấy người này đúng là không nhận ra giá trị của mình " cô chửi thầm.

" TING TING TING " tiếng chuông điện thoại vang lên.

Lý Hiểu Tâm khẽ nhấc mí mắt , đưa tầm mắt về phía điện thoại , Số máy này....!là ba cô." Alo "- " Hiểu Tâm "" Có việc gì ạ ? ""Dạo này con khỏe chứ ? Mới tốt nghiệp xong không cần quá áp lực "Cô khẽ nhíu mày, giọng trở nên nặng trĩu : " Con vẫn ổn "-" Ừ "- " Hiểu Tâm "_" Nghe nói con vẫn chưa kiếm được việc làm ...!Chuyện này ba có thể giúp con bất cứ lúc nào "Cô im lặng , có lẽ câu tiếp theo của ba , cô đã đoán được rồi." Hay là vào công ty ba , ba sẽ sắp xếp cho con một công việc thật nhẹ nhàng "Cô vẫn im lặng , ba cô cũng im lặng chờ câu trả lời ....Sau đó , cô khẽ nói " Ba , mẹ con sẽ không thích điều này "Lý Chính thở dài , đứa con gái này , tại sao lại cứng đầu y như mẹ nó như vậy cơ chứ " Con cũng là con ba mà ."Lý Hiểu Tâm chợt cảm thấy buồn cười : " Ba , mười bảy năm trước , ba đã chọn bỏ con và mẹ "...!Câu nói này ...!Khiến ông cảm thấy thật xấu hổ .[ Mười bảy năm trước ...."Hai người chắc chắn muốn ly hôn ?" 1 nhân viên trong toàn án lên tiếng để xác nhận một lần nữa.

Lý Chính không hề do dự mà nói ngay " Tôi chắc chắn ".Lúc này không khí trong phòng trở nên vô cùng ngượng ngùng.

Giang Hà khẽ nhắm mắt , lén giấu đi những giọt nước mắt trực chờ rơi xuống bất cứ lúc nào , miễn cưỡng khàn giọng nói : " Tôi chắc chắn ".

Bà rất bất lực trước chính người chồng mình đã tin tưởng bấy lâu nay dù bà biết ông lấy bà chỉ vì bị ép , ông vốn chẳng có chút tình cảm nào với bà nhưng bản thân bà vẫn luôn cố gắng làm tròn trách nhiệm của một người vợ , bà không tức giận khi ông về nhà với cơn say rượi mang theo mùi hương của những người phụ nữ lạ , bà không tức giận khi ông tỏ ra lạnh nhạt với mình ...!bà không ngại chuyển hết cổ phần công ty của mình cho ông để ông có thể ngồi lên chức chủ tịch ...!bà bỏ ra gần 10 năm để chứng minh bà yêu ông ..

nhưng giờ đây bà nhận lại chỉ là đơn ly hôn , tranh chấp tài sản , tranh quyền nuôi con ....!Bà hận ông , hận sự vô cảm , hận sự ích kỉ của ông , cả đời này bà không bao giờ có thể tha thứ cho ông ." Còn về vấn đề phân chia tài sản thì ..."Chưa đợi nhân viên nói hết câu , Lý Chính đã nói :"Cứ làm như trong đơn đã ghi " Ông đã để lại nhà đang sống bây giờ cho Giang Hà và chia lại cho bà 15 % cổ phần công ty , dù sao bản thân ông cũng thấy nhục nhã, có lỗi với bà .Sau khi kí vào đơn ly hôn , họ chính thức đường ai nấy đi.

Lý Hiểu Tâm thì đi theo mẹ , còn đứa em trai của cô là Lý Tử Truy thì đi theo ba.

Mà cũng gần 5 năm 2 chị em họ chưa từng gặp nhau , em cô đang ở nước ngoài quản lý chi nhánh công ty cho ba.

]" Đây là lo cho tương lai của con , ba sẽ nói rõ với bà ấy " Lý Chính cắt ngang suy nghĩ của Lý Hiểu Tâm về chuyện quá khứ.

Quá khứ này thật quá tồi tệ và không đáng nhắc tới .Lý Hiểu Tâm nghe vậy lập tức phản đối , để mẹ cô gặp lại ba chắc chắn sẽ to chuyện mất : " Thật sự không cần , con tự lo cho tương lai mình được ."Không thuyết phục được đứa con gái của mình , ông đành bỏ cuộc " Con suy nghĩ cho kĩ , đây không phải chuyện đùa ."" Con biết rồi , con còn có việc , Tạm biệt " Gác máy , nghĩ đến cuộc trò chuyện với bố , cô lại cảm thấy đau đầu.

Phải nhanh kiếm việc thôi !!!!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play