Một sinh viên đại học quốc tế nhưng mà lại là một đứa nghèo rớt mồng tơi, nhà ko trồng nổi cây mồng tơi mà rớt.
Cậu là ai cậu là Nguyễn Nhật Huy. Năm nay 18t, Cậu là một đóa hoa tàn trong đám hoa tươi phơi phới kim cương rãi đường, tiền bay như lá. Mà hơn thế nữa là cậu là bông hoa cấm bãi phân trâu chứ ko cấm nổi vào đất nữa
- Huy em có đi học không thế. Hôm nay mà đi trễ nữa là bị cô phạt đó.
- Vâng... Em dậy rồi đây.
Người vừa lên tiếng kêu cậu đi học là chị cậu, dù không phải chị ruột nhưng hai chị em rất thương yêu nhau nha.
- Mau lên, Chị chở em đi học rồi chị đi đến chỗ làm nữa nè.
- Vâng. Vâng// Cậu chạy ra ngoài trên miệng còn gặm cái bánh mì.
- Nào lên đi.
Cậu lên xe rồi chị chạy xe đi về phía đường trường học của tôi. Trường tôi cũng không xa đâu tại chị sợ tôi trễ nên mới chở tôi đấy.
À quên giới thiệu chị cậu tên { Nguyễn Chi An}23t
Cậu nhìn chị mình ở phía trước rồi chọc ghẹo
- Hôm nay hẹn anh nào hay gì mà chị gấp thế.
Chị tôi quay lại liếc cậu rồi đáp
- Ừ Gặp ma nên phải gấp.
- Haha ma có đẹp không chị.
- Nếu nó là Trai thì t sẽ cho mày nằm dưới nhé Huy.
- No No em trai thẳng nhé//[TG: Mày thật sự thẳng hay không là do t đó Huy à]
- Khụ Khụ... Oki em trai chị đây THẲNG
- Chị.... // Cậu tức xì khói
-Hứ
- Đến nơi rồi xuống đi .
- Chị đi làm vui vẻ..
- Ừ chị mày đi đây.
Cậu nhìn theo dán chị khuất dần.
Cậu thở dài
[''-'' Suy nghĩ]
''-'' Chị hai đi làm như thế cũng không tốt chút nào, dù gì mình cũng lớn rồi cũng có thể đi làm phụ chị mà. Không hiểu nổi tại sao chị lại nhất quyết không cho mình đi làm nữa .. thật ảo não mà''.
Cậu ngước nhìn trời rồi đi vào trường.
Trường cậu chia ra làm 12 khu. Mỗi khu là một Cấp Khu 1.2 là của cấp 1, Khu 2.3.4 Là của cấp 2, Khu 5.6.7 Là của cấp 3 Nhưng cấp 3 có thêm một khu nữa là khu ôn thi học sinh giỏi và đại học. Còn khu còn lại là của khu đại học.
Bên trong trường toàn là con ông này bà nọ mới có thể vào học nơi này. Còn những người như cậu thì phải vào bằng thực lực. Học giỏi nhưng ko có tiền không thế cũng chỉ là trung bình. Còn mấy người mà có tiền có quyền, ko học gì cũng trung bình khá ,hay người học tốt giỏi một tí thì là loại giỏi.
Cậu ngồi trong lớp. Không ai để ý đến cậu, bổng có một người con trai đứng đằng sau đập mạnh vào vai cậu.
- Ê Huy hôm nay có đi làm không.
- Có chứ sao lại không.
- Vậy chiều nay 4h 30 ra cổng chờ tao.
- Oki mày.
Nói xong thì trên bụt giản cô đã vào từ bao giờ rồi bảo mọi người về chỗ của mình..
- 2 Ngày sau là đi cắm trại đầy nhé ai trong lớp cũng phải đi nhất là em Huy đấy nhé.
- Vâng .
- Mọi người tan lớp đi.
Mọi người vui vẻ đi về nhà. Còn cậu thì nhìn ra ngoài cửa sổ trong lớp .. bây giờ trong lớp chỉ còn mỗi một mình, cậu bổng nhiên nghe có tiếng động làm cậu giật mình quay lại. Thì ra là hội trưởng hội học sinh.
Ban quản lý học sinh đây mà.
- Sau cậu còn chưa về.
- Tôi đi ngây đây.
Sau khi cậu nói vậy thì cậu cũng, bước ra khỏi phòng học mà đi về phía cổng trường có người đang chờ .
- Ê thằng quỷ sao giờ mày mới ra vậy.
- Tao để quên đồ nên quay lại lấy xin lỗi.
- Nhanh lên trễ giờ bây giờ.
- Ừ.
Cậu nói xong cũng leo lên xe của thằng bạn chở mình đi. Được một lúc thì đã tới.
Cậu bước vào quán rồi bảo
- Cháu và Vân đến rồi ạ
- Được rồi. mau thay đồ đi rồi giao hàng hôm nay nhìu đơn lắm đấy.
- Vâng.
Hai người cậu và Vân đi vào thay đồ rồi cầm hơn chục bịch đồ và kèm theo hóa đơn. Cậu ra xe bỏ đồ vào rồi chạy đi giao.
Khoản 1h sau thì cậu cũng giao xong chỉ còn lại một đơn cuối. Nhưng do cậu đi qua đường không nhìn đèn tín hiệu mà chạy qua theo quán tính. Và rồi.
- Ầm... Bịch/// Tiếng va vào nha thật lớn.
Cậu mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng nhiều người xung quanh
- Mau mau gọi xem cứu thương đi.
- Nhanh lên ai đó đỡ thằng bé dậy đi
Tiếng xì xào ngày càng nhỏ dần nhỏ dần. Và rồi im lặng. Mắt cậu cũng tối thui không thấy gì nữa.
ll. Chào mừng đến với hệ thống M520
ll. Kết nối với kí chủ đã gắn kết
ll. 1.2.3....ooo Đang trình tải hệ thống
ll. Chữa trị thành công.
ll. Hiện chờ kí chủ nhập mã...
ll. Hiện chờ kí chủ nhập mã...
Cứ thế cho đến khi cậu tỉnh dậy.
Cậu bổng nhiên nghe giọng máy móc bên tai.
ll. Hiện chờ kí chủ nhập mã
- 20050
Cậu vô thức nói ra một con số.
ll. Hoàng Thiện nhập mã.
ll.Xin chào kí chủ
- Ai... ai đang nói..
ll. Xin kí chủ đừng sợ tôi là M520 tiên tiến nhất của máy chương trình.
- Chào. Tôi chết rồi sao?
ll. Đúng vậy kí chủ đã chết nhưng tôi đã chữa trị cho ngài rồi nên sẽ không sau nữa đâu
- Cảm ơn.
ll. là nhiệm vụ của M520
- Mà khoan Gặp tai nạn?
ll. Vâng kí chủ gặp tai nạn chết rồi ạ .. là do bản hệ thống cứu cậu.
- Gì Tai nạn á... khốn kiếp thật.
༼ つ ◕‿◕ ༽つ[ TG] Tui biết mấy người chờ H nhưng chưa có đâu chờ gặp nam chủ đi chưa có ăn thịt được đâu
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT