Trên thực tế bọn Lục Hòa Ngọc cảm thấy khả năng cách âm của ký túc xá rất tốt, đoán rằng cô bạn ở cách vách thức khuya nên giờ mới đi nghỉ ngơi, bên ngoài còn rất ồn, vốn dĩ là không liên quan gì đến bọn họ, chẳng qua là nghe thấy âm thanh của bọn họ nên giận chó đánh mèo mà thôi.
Nhưng cũng coi như là nhắc nhở bọn họ, tai vách mạch rừng, có vài lời vẫn nên nói nhỏ thì tốt hơn.
Bốn người cũng chỉ có thể dừng lại, Lục Hòa Ngọc lại nhắc đến chuyện tối nay cùng nhau đi ăn.
“Được rồi, nhưng mà đêm nay tớ không có thời gian đi ăn, vị kia nhà tớ đã trở về rồi.” Cố Vi buông lỏng tay, không thể trách cô trọng sắc khinh bạn, thật sự bọn họ khó khăn lắm mới gặp được nhau một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT