"Nếu muốn nói rõ mọi chuyện, đương nhiên phải tìm nơi nào yên tĩnh, nếu cô đã chọn nói ở phòng ăn, người khác nghe thấy thì cô cũng không có quyền tức giận." Lục Hòa Ngọc chậm rãi nuốt một miếng cơm cuối cùng, mới từ từ nói.
Biết thái độ của Phùng Kiều như vậy cũng không có gì đáng trách, dù sao việc này có chút xấu hổ, người đàn ông nói lời nói vô duyên lại mơ hồ không rõ, rất dễ khiến người ta hiểu lầm cô ấy là gái ngành được đàn ông bao nuôi, làm ánh mắt của mọi người ở đó soi mói nhìn cô gái.
Thật ra Lục Hòa Ngọc không nghe hay bàn tán chuyện của bọn họ, chẳng qua là nghe được mấy câu cuối, cũng liếc mắt nhìn một cái rồi bị cô ấy nhìn thấy, nhưng đây không phải là lý do để giận cá chém thớt.
Nhất thời Phùng Kiều uể oải trở lại ghế ngồi như quả bóng bay bị đâm thủng, miệng lẩm bẩm: "Không có một chút đồng tình sao?" Những lời này của cô quả thật không sai, còn cứu được máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT